Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.

Go down 
Tác giảThông điệp
Hoang Hai




Tổng số bài gửi : 13
Points : 37
Join date : 19/09/2017

Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Empty
Bài gửiTiêu đề: Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.    Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Icon_minitime12/4/2020, 2:19 pm

Bài cảm Nhận về cho Tuyển tập Văn Thơ của tác giả DươngHồng:
Lắng Khúc Tình ca

Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_35" />

Có lẽ chúng tôi, khi đã nhìn xuyên suốt ba tập thơ của thi nữ DươngHồng, thì như đã nói ở phần Lời Ngõ là chúng tôi đang có một cái Nhìn – và những cái nhìn về cho con người của Dương Hồng thi nhân … Nếu con người ta không trải qua cho mình với những giấc mơ xưa… thì nào ai đã có những niềm tâm trạng khi chúng tôi chợt viết lên những tri âm tri kỷ như thế này !  

Với con người của thi nữ Dương Hồng và chúng tôi đã từng thân quen cùng với những thi phẩm trước, có lẽ không vì thế - mà chúng tôi cũng đã lấy lại nhiều thi phẩm của Dương Hồng – đang nói về một mùa hè và còn có những mùa Hạ đã qua, ngày hôm nay khi chúng tôi đã viết lên bài Cảm xúc như thế này về cho thi nữ Dương Hồng (cũng như biết bao nhiêu người khác vậy) thì chúng tôi chỉ độc nhất là đề cập về cho nhưng cái mùa mà học trò đã qua đi ! thì một con người DươngHồng hay như bao nhiêu con người khác đã lặng thầm và nhớ về cho những ngày hè đã qua… nếu phượng hồng khoe màu hoa sắc thắm – thì lòng buồn bất chợt tiếng ve xưa !  - Nếu như chúng tôi đã trình bày “Tiếng ve buồn bất chợt hóa xa xôi” thì lại một mùa hè – hay nỗi buồn của hoa phượng đã “vô ý” gợi lên trong ai đó cũng thêm một mùa hè – để rồi  sao mà còn cứ mãi. . . 

Ánh nguyệt hoe vàng rọi bóng đêm
Sương khuya giá lạnh ướt vai mềm
Xoá tan hơi ấm tình ngào ngạt
Xua biến men nồng ái dịu êm
Thương nhớ người mang đi lặng lẽ
Tương tư ta gánh lại êm đềm
Cô đơn giọt lệ sầu tê tái
Ngắm ánh trăng vàng thấy nhớ thêm !


Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_13" />Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_14" />
Thi nữ SM - Dương Hồng (Nhóm DPG) 

Nếu ngày xưa, trong những đêm hè thần thoại kia – đã có ai ngồi và lặng nhớ “cái năm học” vừa qua – cũng vừa đi qua trong giấc mộng – thế rồi chúng tôi nhớ về cho ngày nào một tác phẩm của chúng tôi cũng đã phát hành – Chuyện Chàng Muối – hầu như đang nói lên cho tất cả những con người hôm nay là Cựu Học sinh… để cứ mãi nhớ về cho cái ngày xưa kia . . .. 

Chuyện Chàng Muối – một tác phẩm văn xuôi của NNH mà đã có nhiều người đã nhận biết !  câu chuyện về một “tình bạn” giữa Chàng Muối nghèo nàn và đơn sơ cùng với cô nữ sinh  Đường - là con gái một phú hộ của một làng chài nghèo quê ở tận nơi miền Trung xa xăm kia …. Có lẽ ? khi người đọc đã nhìn thấy . . . Còn ở đây với tác phẩm Lắng Khúc Tình Ca  của thi nữ Dương Hồng ! Thì cũng có thể người đọc đã nhận thấy cho mình một màu mây xám của những đêm mùa hè – khi ngồi một mình đâu đó mà nhớ về cho ngọn gió chiều của những lần trên đường đi học về ???  Tất cả những suy tư ấy – nỗi niềm ấy – có lẽ chúng tôi nhận thấy Chị đã gói gọn trong mấy câu. . . .

Hỏi ánh trăng từng qua góc trời phương
trăng hỏi anh hôm nay sao thấy buồn
sao không nói không vui tươi cười ấy
mà lại ngồi thơ thẩn một mình đêm


Hầu như ai ai cũng thế - khi mùa hoa phượng đến, chính là những niềm vui – nhưng còn có những nỗi buồn trong mỗi con người học trò khi năm học kết thúc ! Chúng tôi còn nhớ ngày xưa khi mỗi độ hè về - chúng tôi đã nhận thấy con người Cựu Nữ sinh Thanh Thủy với nhiều tác phẩm trong tuyển tập “Dư âm Mùa hạ” – có thể cái nắng của năm 2015 tại Tân Bình-Saigon… chúng tôi đã nhận thấy chị thể hiện qua thi phẩm “Em về từ cõi thi ca” – và chính từ cái cõi thi ca ấy – nhà thơ (Bác sĩ) Thanh Thủy đã nói về cái nắng mùa hè – cùng với những lời ca của nhiều vị khách tham dự - hình như đã dấy lên cho nhà thơ Thanh Thủy những nỗi niềm … và rồi những nỗi niềm ấy – chị Thanh Thủy đã tặng cho tôi chính cái bản thảo (trên Iphone) ấy – để rồi sau này chúng tôi cũng đã thấy bài thơ ấy được đăng lên trên chính trang Fb của chị !!! 

Trở lại với một thi phẩm của chị DươngHồng đang nằm trong tuyển tập này –một thi phẩm ngắn ngủi với “Không đề” – có lẽ chúng tôi nhận thấy đó chính là nỗi niềm của Chị trong những thi phẩm sau này … Một điều mà chúng tôi đã đánh dấu hỏi là tại sao giờ này, nhiều thi phẩm của chị… Khi chúng tôi hỏi – thì chị cho biết là không biết lấy tựa đề gì – anh xem qua muốn đặt đề tựa gì đó cũng được ! Vì một khi chúng tôi “chưa rõ cái nỗi niềm ấy” thì chúng tôi lại “không dám”  đặt tên đề gì ! Là phải mỗi thi phẩm của bất cứ một thi nhân nào đó vì người ta chưa nói lên một chủ đề… nên chúng tôi nói là “xin mạn phép. . .” Ở đây  cho dù chỉ là mấy câu thơ ngắn ngủi, nhưng chúng tôi lại chưa biết cái ý niệm của chị như thế nào ??? Nên chúng tôi “cứ im lặng . . .” nếu nhìn lại chỉ mấy câu thơ sau đây, chúng tôi “vẫn chưa biết” cái ý niệm của chị là như thế nào !!!

Còn gì tôi ơi hạ đã chia xa
Giấu làm chi bao dư lệ nhạt nhòa
Những niềm riêng lâu rồi không dám nói
Viết vào thơ nức nở tháng ngày qua


Cho dù nói là mùa hè,  mà mùa hè chỉ có nắng rơi và nóng  cháy ! nhưng ở đây những mùa hè của nhiều nhà thơ đã có những hạt mưa – mà phải nói là những hạt mưa của mùa hè ! hay là những hạt mưa ấy chưa cất vội mùa hè của thi nữ Dương Hồng… Không hiểu cái “năm học cuối cùng ấy’ người thi nữ hôm nay có còn nhìn ra mình là một thi nữ ??? Không hiểu cái khái niệm của mùa Hè cuối cùng ngày xưa ấy cũng trên mái trường phổ thông kia – ngày cuối năm, người thi nữ có nghĩ rằng hơn bốn mươi năm sau Dương Hồng đã bày tỏ cảm xúc của lòng mình về chi một thời Dĩ vãng chưa thể nhạt nhòa được ! Cuộc đời cứ mãi dần trôi… Thế là  người thi nữ hôm nay đã Ra Đi cũng từ dạo ấy rồi cũng phải nặng lòng với những mùa hè, tại cái thành phố sương mù kia – có khi nào “người con gái nữ sinh ngày hôm qua” có còn nhớ về cho thuở thời hoa mộng ? hay là còn nhớ tới cái thời còn tòn ten mà người thi nữ đã hay dùng ! ? 
Cũng có thể những hạt mưa bay của mùa hạ chưa đến nỗi làm nhạt nhòa đi hay đã cất vội cho những mùa hè trong tiềm thức ?  Để rồi trong cái sân trường Đại học kia, tác giả có còn nghĩ gì – hay khác với sân trường SaoMai của hôm qua không ? hai hạt mưa và hai cái nắng vẫn cứ nhạt nhòa trong người thi nữ … và khi Nhìn . . . cứ để cho những hạt mưa cứ mãi trôi đi và có lẽ cũng đã cất vội một hay những mùa hè ???

Nếu hạt mưa chưa cất vội mùa hè 
Thì ai biết dấu chân buồn em qua
Phượng kia còn đó sao buồn bã
Vội héo tàn khi nắng hạ chưa chiều

Nếu mưa bay khi hạ về như đã
Dòng lưu bút như thể vẫn còn xa
Nước mắt ai rơi trong chiều nắng hạ
Để lòng ai nặng trĩu vết lăn trầm


Nếu mùa hè của năm 1972 – trong khi xác tàn hoa phượng mà cơn gió chưa cuốn đi… thì mùa hè năm 1972 kia đã cất bước một con người đi vào cõi phong trần gió bụi ! để còn lại người nữ sinh kia cứ mãi ngày hai buổi đến trường – có lẽ trong nỗi cô đơn, và thầm lặng với những buổi chiều – Nàng có biết không ? 


Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_17" />Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_16" />


Cơn mưa hạ vào những năm ấy có cuốn trôi đi trong nàng những ký ức ngày xưa chưa nhỉ ? Có lẽ cơn mưa ngày ấy . . .? Rồi hôm nay khi người thi nữ của chúng ta ngồi nhìn lại, hồi tưởng về cho một chuỗi tháng ngày qua đi trong mộng mị ! Bốn mươi lăm năm đã trôi qua – rồi hôm nay – có lẽ với Lặng Khúc Tình Ca mà người nữ sinh năm xưa đã nhớ về cho một thuở còn băng trinh ! Ngày hôm nay thì người Nữ sinh kia đã trở thành Cụ Bà (Nội – Ngoại) trong buổi hoàng hôn này ! Có khi nào những cơn mưa hôm nay đã lôi kéo người thi nữ kia quay về với ngày xưa không ? Chắc chắn là Đã Có đấy ! Thế mới biết từ ngày xưa cho đến bây giờ, người Cựu Nữ sinh ngày nào vẫn cứ còn Nhớ mãi ! Từ đó Khúc Tình Ca năm nào hôm nay vẫn cứ mãi còn ngân. ..  khi tiếng ve chợt gọi tên và hình ảnh mùa hoa phượng sao cứ mãi cứ tràn đấy !!!

Có thể chúng ta vẫn gọi đây là niềm nhớ - và nỗi nhớ trào dâng trong hồn người thi nữ hôm nay khi bước vào mùa hoa phượng đã nở rộ; cho dẫu mùa hoa phượng đã về, nhưng hầu như chúng tôi chưa nghe thầm tiếng ve râm ran tại thành phố ! Có lẽ Ve cũng đang còn say giấc mộng đào ??? – chỉ có hồn thơ người Cựu Nữ sinh ngày xưa ấy cứ dậy sóng mà thôi ??? Vẫn ngồi đây mà nhớ - nói chung – nhớ về cho một mùa hè !!!

Mưa hạ buồn ra đi từ năm ấy
Để ai đó nhớ mãi mùa hạ đây
Ra đi nước mắt đong đầy
Chiến chinh bội bạc phơi thây chiến trường

 
Nếu chúng ta nhìn lại đoạn hồi ký lưu dấu của thi nữ Dương Hồng qua gần hai mươi trích đoạn trong loạt hồi ký Về lại chốn xưa – thì chúng ta mới thấy ở trong đây – hồn thơ và tâm tư của người thi nữ lúc nào cũng mang nặng những nỗi sầu uẩn khúc ! Khi tự mình đã “đặt chân” lên chốn quê nhà năm xưa ! thì chúng ta mới nhận thấy cõi lòng và tâm tư “nhớ về ngày xưa cũ” đã sống dậy trong tác giả như thế nào ! Chính vì vậy – mà khi chúng tôi lướt nhìn qua gần hai mươi trích đoạn của DươngHồng trong loạt bài; nhìn về lĩnh vực thi ca – mà còn về nhưng tâm tư của lòng mình qua đoạn hồi ký ấy – chúng tôi mới nhận thấy cái tình bạn trong trường cũ; nhưng ký ức ngày xưa, và ngay cả những tình cảm … mà con người của tác giả đã cho chúng ta nhận thấy từ những ưu tư vô lắng và còn mãi tạo nên những khúc đoạn ca sầu ngay trong lòng đời của chị vậy ! 


Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Tuyan_10" />


Từ những ký ức và Lưu bút ấy – chúng ta mới nhận thấy mỗi người trong chúng ta thấy được cho mình từ những hồn thơ ca của mỗi con người là mỗi niềm cảm xúc riêng lẻ được ! nhưng có người thì đã thố lộ lên cõi lòng ! có người thì mãi và cứ suy tư lên trang giấy – cũng còn có người lại bày tỏ trên những trang đời – để chúng ta sẽ thấy được niềm lưu nhớ trong mỗi con người chúng ta đề có mỗi sự khác biệt !!!
Còn ở đây- với Lắng Khúc Tình Ca của thi nữ DươngHồng – đã cho chúng ta nhận thấy từ niềm tâm tư sâu lắng, nỗi nhớ về nhũng ngôi trường cũ, và một niềm tiếc thương… để nhớ lại một thời mà chị gọi đó là hoa mộng- hay cái thuở còn tòn ten !!! nhưng cuối cùng – chúng ta sẽ thấy một niềm thương nhớ duy nhất – là ngày ấy – Phải chi . . . !!!!!

Trường xưa giờ vắng vẻ người bạn cũ
Để chợt về khung cửa sổ mùa thu
Gió thu rụng trái mù u
Sao về bên ấy lời ru thêm buồn

Trường xưa giờ trút mưa tuôn
Người đi sao nỡ ôm buồn đi theo !


Trong Tuyển tập này, chúng tôi nhận thấy có 4 đoạn  hồi ký trích lược, nếu trong 4 đoạn ấy mà chính tác giả đã trích lược ra cho chúng ta nhận thấy – có lẽ chúng ta mới biết con người của Chị như thế nào, tại sao chỉ có 4 đoạn – mà mỗi đoản khúc ấy – có lẽ nói lên chính những tâm tư của chị - toàn là sầu lắng – chỉ rõ cho chúng ta thấy màu đỏ của hoa phương qua những thi ca – qua những hình ảnh mà tác giả DươngHồng đã lưu dấu một thời cho mình, và còn muốn cho nhiều người thấy rõ một cái thời tòn ten đã đi qua – bây giờ ngồi nhìn lại – có lẽ trên cái xứ sương mù ấy – chị đã thấy có những tà áo trắng bay trong gió chiều – hay là vài ba chiếc xe đạp đi học về ? rồi nhớ nhung về cho mình – có thể chính những cái sầu đa cảm đa tình ấy  đã làm cho lòng chị bỗng dưng nhớ về một thời hoa mộng xưa ? Một khi chúng ta nhìn lại cho hai câu thơ: Nếu đã xa rồi cành phượng xưa  hoặc là Để tôi chầm chậm nhớ trường xưa. . . thì có lẽ ngày hôm nay (và còn mai sau); chắc chắn hồn thi nữ DươngHồng sẽ còn cứ mãi nhớ ! 

Nếu đã xa rồi cành phượng xưa
Tình thơ ngày ấy mới như vừa
Bao năm cách biệt lần lưu ký
Để tôi chầm chậm nhớ trường xưa !

TÌNH AI NGÀY ẤY NÊN THƠ
THOẢNG MƠ HOÀI NHỚ NHƯ VỪA HÔM QUA 


Nếu cái thuở ngày xưa ấy như ai đã từng hẹn ước để cứ mãi một đời nhớ về cho lời hẹn ước ấy ! Thì con người của thi nữ tác giả này chắc cũng đang nhớ về cho thuở ngày xưa qua rồi – mà ai đã quên lời thề hẹn ! Nếu Mấy Độ Thu về hay Khung Cửa Bâng Khuâng hoặc Nhớ Nỗi Xót xa Đưa – đó là những lời thề của người thi nhân với ai đó ? Thì hôm nay cũng một nỗi nhớ với lời thề Lắng Khúc Tình Ca này !  cũng đang là một lời thề hẹn – mà là của ai ? của chính nàng – hay là của người ấy ?

Trong sân trường hôm ấy, nếu cái nắng cứ mãi còn rơi hoài và rơi mãi khi mỗi chiều về thì cái lời thề của ngày xa xưa ấy – hiện nay có lẽ người thi nhân hôm nay vẫn còn nhớ ? bao nhiêu thời gian cứ lặng lờ trôi mãi – biết bao nhiêu cơn mưa – biết bao nhiêu mùa nắng hạ - và cũng biết bao nhiêu ngọn gió lùa, mấy lần tóc thôi bay và còn nhiều nỗi ưu tư khác hiện trên khuôn mặt của ai để nhớ về cho người ấy ra đi và đã hẹn thề ! thì có lẽ Lắng Khúc Tình ca của hôm nay với một vết sầu khi ngày hè và mùa phượng cũng đang về ? Và áo trắng ngày xưa có còn trên đường về hay không ?

DươngHồng – người thi nữ của chúng ta đã thầm cho chúng ta nhận thấy trong một thi phẩm mà chị đã sáng tác và nói lên cho mình với những nỗi u uẩn từ ngày xa xưa ấy – cho đến bây giờ kể từ năm học cuối – hơn bốn mươi mùa phượng nở - thì đã biết bao nhiêu là cõi nhớ ? Nhớ về cho một người, cho cái thời gọi là hoa mộng, của cái thời còn tòn ten. . . . của những mùa thu khai trường, của những bạn bè, và ngay cả của những chiều nắng rơi – và chúng ta nhận thấy cái “bẽ bàng trong ai” đã lộ rõ cho chúng ta thấy được cái hồn thiêng của một thời ngây dại ! 

Có thể nói cái tình thơ ngày ấy – mãi cho đến bây giờ cứ còn hòa quyện trong ai đó – để hôm nay mình nhận lại được hai tiếng “bẽ bàng” và hai cái từ ấy hầu như còn mãi ngàn năm trong ai ! Phượng rơi khi biết hè về - Tiếng Ve sầu muộn lời thề trong ai – Một mai cho kiếp tàn phai – Ngày xưa dấu ái bẽ bàng với ta ! – Cho nên  trong tuyển thi tập hồi ký này – người thi nữ DươngHồng đã cho lộ rõ chúng ta nhận thấy một niềm nhớ nhung da diết tận cõi lòng, hầu như nhớ về cho những tháng ngày qua – chính là thế .


Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_18" />Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_19" />


Có thể nói hầu hết – thông qua những thi phẩm không đề của thi nữ DươngHồng hôm nay, thì chúng ta đều nhận biết – qua lời thơ, nỗi tâm trạng của chính lòng mình, với những nỗi ưu tư đó… thì Lắng Khúc Tình ca ngày hôm nay – người thi nữ đã bộc bạch cho độc giả nhận thấy: Nhớ nhung sao chỉ một thời – Sao không là của một đời trong ai ! – và một thi phẩm ngẫu nhiên mà chúng tôi chọn lựa ! – có lẽ chúng ta nhận thấy nỗi nhớ nhung ấy ! . . . . . . là dường nào ! 

Nếu biết ngày đi đã hẹn thề
Chiều hôm tắt nắng cứ đê mê
Một mai nơi ấy người còn nhớ
Áo trắng ngày xưa đã cõi về

MỘT MAI DẪU CÓ PHAI TÀN
NGÀN NĂM MỘT BÓNG BẼ BÀNG TRONG AI !


   
Từ cái hồn thơ trong nỗi nhớ nhung về mùa Hạ - hình như giấc mơ cũng đã phai tàn và giấc mộng cũng đã tàn tro ? Nhưng người thi nữ của chúng ta hầu như vẫn còn mãi – như chúng tôi nói là cứ mỗi độ Hè về…. Rồi tác giả ấy lại cho chúng ta nhận thấy nữa !!!

Đời nhau một cõi chiều thơ mộng
Giấc mơ một sớm bởi mưa thu
Tàn canh mộng mị sương khuya đẫm
Để thấy đời nhau cứ lặng buồn !   


Chúng ta nhìn lại ngày xưa – khi còn trong sân trường, hay ở nơi cổng trường ấy, người nữ sinh nào đó đã lặng nhìn ra phía biển – hay nhìn ra một dòng sông ! Hay đang ngồi trong lớp mà đón những ngọn gió cứ mãi lùa qua khung cửa ! học và hành – có còn nhớ những định nghĩa hay không ? hay chỉ nhớ định lý của một đời ? Cái phôi pha và nhung nhớ của hôm nay với tháng ngày qua mỗi khi mùa hạ buồn lại chợt đến ! Ngày xưa ấy sao cứ Còn mãi Khúc Tình Ca – thì ngày nay chỉ còn Lặng Khúc Tình Ca  trong những niềm thương nhớ ?

Có khi nào trên dòng sông xưa khi chiếc phà vô tình băng qua một dòng sông – đã để lại phía sau những ngọn sóng có được êm đềm không ? nhìn ánh mắt buồn của người con gái nữ sinh cứ lặng nhìn về một dòng sông cứ chạy dài như dòng thời gian cứ vẫn lặng trôi trong đời… Chúng tôi nhìn lại đoạn hồi ký thứ tư, năm, sáu, bảy trong loạt hồi ký “Về lại chốn xưa” của DươngHồng, thì chúng tôi mới Cảm nhận được cái nỗi lòng của Chị qua thi tuyển thứ bốn này ! Không phải vì nỗi buồn của mùa Hạ ! mà chính là một nỗi nhớ qua bao nhiêu là mùa hè; rồi đến mùa thu  cũng đã qua đi; ngần ấy thời gian thì người tác giả của chúng ta vẫn còn có một cái nhìn về cho dĩ vãng chưa thể phai nhòa được !

Nếu trong nỗi e thẹn chưa đến nỗi lạnh lùng vô nghĩa – thì  Lắng Khúc Tình ca của ngày hôm nay – đó chính là một đoản tình sầu của con người tác giả đang viết cho đời mình, để khi nhìn lại… không biết chính tác giả có còn giọt lệ nào rơi rớt trên đường đời này không ? nếu Mắt biếc chờ ai đón em về ? của ngày xưa còn mãi lưu dấu lại đến ngày hôm nay thì có thể nói là Lắng Khúc Tình Ca này – chính là những giọt sầu sau cuối của đời tác giả đang nói lên đây vậy !

Áo trắng đâu còn đứng vân vê
Mắt biếc chờ ai đón em về
Cánh hoa phượng đỏ ai ấp ủ
Gắn nụ tình lên mái tóc thề.


Nếu ngày xưa một mùa hè trong những mùa hè của người học trò của tôi là em  Đỗ Quyên Quyên đã nói: Hoa phượng nở bất ngờ hoa phượng rụng – Tiếng ve gần bất chợt hóa xa xôi…; thì có lẽ ngày xưa người nữ sinh  ĐQQ kia cũng đang nhớ về cho một mùa hè ! nhưng chỉ một mùa hè với bà ngoại (không thấy nói về mẹ ?) cũng với những cơn mưa ! cũng một niềm nhung nhớ ! Sẽ khác với một mùa hè cứ mãi trôi với người thi nữ DươngHồng của chúng ta nơi cái xứ sương mù gió lộng kia – có lẽ cái nắng ấm của miền cao nguyên chắc không nóng bằng cái nắng mùa hè của miền Trung ngày nào ! Làm cho những mùa hè đã qua đi … Nếu Lắng Khúc Tình Ca là một bản nhạc đang du dương đang ru hồn người về cõi mộng ? thì những thi phẩm trong tuyển tập này gợi lại trong ai niềm nhung nhớ ! Sẽ là một bản tình ca của mùa hè – với những sầu lắng khôn nguôi của người nữ sinh ngày ấy ! Bản tình ca đó chắc chắn sẽ còn vang lên cứ mỗi độ hè lại trở về - như cái ngày xưa ai đã thả hồn đi hoang trong những ngày cuối của năm học… Thế rồi – cái năm cuối cùng trên ghế trường phổ thông mà không chỉ tác giả và những bè bạn khác cùng trang lứa – có lẽ sẽ phải còn nức nở họa theo tiếng ve sầu cùng với cành phượng của ngày xưa ??? 

Nếu Phượng ơi sao hoài đỏ thắm, thì người xưa cũ đã chăng quên lời thề ? cái sân trường ngày ấy – có kẻ ra đi bỏ cuộc chơi – có kẻ lên đường để thỏa chí người trai trong sương gió ! thì hôm nay với phận hèn nhi nữ; chính tác giả Tuyển tập này cứ mãi hát khúc tình ca còn sầu lắng ấy ! Nếu Chiều sương thấm ướt vai sầu - Còn đâu giọt nắng lệ sầu chứa chan ? thì chính tác giả DươngHồng cũng đã  “Một mai khi quên về cõi mộng – Dấu hằn đời mưa đâu dễ phôi phai “ – chính vì vậy mà hồn thơ DươngHồng của chúng ta vẫn còn cứ mãi tuôn chảy và lai láng !


Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_21" />Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_20" />


Chiều xưa mưa đã rơi âm thầm nơi phố buồn đô thị, thì hôm nay có những ngọn gió lùa sương lạnh có thấu mãi lòng ai ? Khi chúng tôi viết lên Bài Cảm xúc này về cho người thi nữ DươngHồng với Tuyển tập mang tên Lắng Khúc Tình Ca – thì tại thành phố hoa đèn này đang có những hạt mưa rơi – cũng vào một mùa hè – chúng tôi chợt nhìn lại qua những thi phẩm của tác giả; chợt nhiên chính chúng tôi cũng nhớ về cho những mùa hè đã qua trong đời biết bao là lưu luyến ấy ! 

Cho dù đã hơn bốn mươi mùa hạ đi qua trong đời – nhưng có lẽ vẫn cứ còn nhớ mãi ấy – ai ai cũng vậy một khi có chút gì để nhớ thì niềm lưu nhớ ấy sẽ hiện rõ với mình qua trang giấy – qua thi ca – qua nhiều nỗi tâm tư của chính mình - ở đây tác giả DươngHồng của chúng ta – cũng không nằm ngoài cái phạm trù đó !!!

Phượng ơi sao đỏ thắm hoài
Năm cũ về đâu miệt mài đèn khuya
Nhìn ai trong những chiều về
Áo dài trong gió  lời thề nỡ quên
Phượng ơi cứ mãi hẹn thề
Để người năm ấy đi về nơi đâu
Chiều sương thấm ướt vai sầu 
Còn đâu giọt nắng lệ sầu chứa chan


Như chúng tôi cũng đã nói và đã trình bày với độc giả về con người của thi nữ DươngHồng ! Với tập thi ca hồi ký mà hôm nay Chị đã cho trình làng – nhân mùa phượng vĩ lại về - có lẽ niềm nhớ nhung ấy trong chị cũng lớn lao và triền miên lắm, có thể nói đoạn Tình ca khi được Lặng Khúc (hay là Lắng Khúc) thì người thi nữ DươngHồng của chúng ta cứ mãi triền miên và nhung nhớ ! Có thể nói từng mùa phượng vĩ qua đi là mỗi lần Chị đã mang thêm cho mình mỗi niềm Nhớ… Chính cái niềm Nhớ ấy mà từ cái tư duy ấy Chị đã thổ lộ tâm tư của mình lên trang giấy của đời mình; ngày xưa nhưng cung bậc định nghĩa, hàm số, lượng giác và tích phân. . . thì chỉ là những bài học có sự hạn định với những công thức, những bài học… Nhưng giờ đây khi những ngày tháng đi qua, những hạt mưa, giọt nắng… là những bài học trong đời mà chính người tác giả phải đón nhận để trở thành những thi phẩm bất hủ… Có thể nói những bài học ngày hôm nay sau bốn mươi lăm năm qua đi trong đời như một thần thoại – thì “những Tuyển tập Thi phẩm của tác giả chính là những bài học đời sống động; không phải riêng về chị - mà còn cho biết bao người khi đã xem qua những tác phẩm ấy ! 

Có thể nói lên rằng – bài học của tác giả DươngHồng qua Lắng Khúc Tình ca – sẽ không còn là của riêng với tác giả nữa – mà của biết bao nhiêu người một thời khi còn trên ghế nhà trường của cái thuở tòn ten ấy !!! và chính cái thuở ngày xưa ấy, hôm nay đã trở thành những bài ca bất hủ trong đời của mỗi con người ! Chính những bài ca ấy, những vần thơ ấy, những đoản khúc ấy – đã hầu hết kà của mọi con người mà trong giới thi văn – tạm gọi là “Cộng đồng” – để ai ai một khi chiêm ngưỡng qua đó – thì cũng gọi là “của chính mình” vậy - Giờ đây nhìn lại hồn năm cũ - Gió chợt thổi về nhớ thu xưa – Nếu một ai trong chúng ta một khi “nhìn vào” những tâm tư đó mà không khỏi bùi ngùi và xúc động riêng cho mình ! vậy thì cái Lắng Khúc Tình Ca của hôm nay– chắc chắn rằng sẽ khác với ba Tuyển tập trước mà thi nữ DươngHồng đã cho Ra mắt và trình làng với tất cả quý độc giả !

Không biết rồi đây còn một vài Tuyển tập khác nữa hay không – để cho chúng tôi còn phải nhìn lại với con người của tác giả Dương Hồng qua những thi tập ấy ? Nếu còn – thì chúng tôi vẫn cứ lặng lẽ đợi chờ… như đợi chờ một mùa hè sắp đến ! hay như đang đợi chờ của một mùa thu khai trường đang đến; nhưng than ôi ! cái ngày ấy – hôm nay đã không còn… mà chỉ còn trong những nhớ thương và nuối tiếc mà thôi – cái Ngày ấy đã ra đi xa lắm rồi ! Ngày hôm nay trong tuổi ban chiều bóng xế - ai ai cũng chỉ ngồi và nhớ mà thôi ! - Giờ đây nhìn lại hồn năm cũ - Gió chợt thổi về nhớ thu xưa… Vậy thì ngày hôm nay còn lại gì ở trong hồn thơ người tác giả của chúng ta ? phải chăng chỉ còn lại ký ức và kỷ niệm mà thôi !
Lắng Khúc Tình Ca của hôm nay, đó là tiếng trống giờ tan học, tiếng chuông khai trường để nhớ về ngày cũ – mà có lẽ chính tác giả cũng như biết bao nhiêu con người cứ hoài Nhớ !!!

Người xa cách biệt phương trời ấy
Còn nhớ ngày xưa tình thơ đầy
Bến sông năm cũ bồi hồi quá 
Để lòng cách biệt hờ hững trôi
Giờ đây nhìn lại hồn năm cũ
Gió chợt thổi về nhớ thu xưa
Bạn học năm xưa không còn nữa
Chỉ còn gối chiếc với cơn mưa !



Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_22" />Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_23" />


Nếu ai đó đã từng một lần nghe qua một nhạc phẩm của Lam Phương mang tựa đề “Thành phố buồn” !!! chợt nhiên chúng tôi nhớ lại quãng đời mình qua tập Hồi ký Dĩ Vãng Nhạt Nhòa(2)  để nhớ về người con gái HồngHoa… hay cuốn Hồi ký Chuyện Chàng Muối (3) cũng để nhớ về cho cô nữ sinh Đường cùng với chàng Muối; hay trong cuốn “Còn Mãi Bóng Hoàng Hôn”(4)  mà nhớ về cho cái thuở học trò ngày xưa . . . Tất cả và tất cả cũng “đã qua “ – duy chỉ còn lại với những con người của hôm nay !  

Nếu ở đây “Lắng Khúc Tình Ca” nếu so với Thành phố Buồn của Lam Phương thì những thi phẩm này cùng với tâm tư này – có lẽ hồn thơ tác giả cũng còn chút gì đó để luyến lưu cho cái chuyện ngày xưa và niềm nhớ nhung trong cái sân trường ! Vẫn còn đâu đó tiếng Ve gọi hè về ! Hay là những màu thắm cành phượng hồng trong ai còn để trên bàn học ? 
 
Nếu ở đây “Lắng Khúc Tình Ca” - so với Dĩ Vãng Nhạt Nhòa (NNH) thì cô gái HồngHoa ấy so với thời còn là sinh viên của trường Luật Saigon; chắc có lẽ còn mãi là một cán cân không hơn không kém – ngày ấy nếu cô sinh viên HồngHoa còn chút nắng nào của Saigon cứ rơi mãi trên sân trường thì ngày xưa – có lẽ hồn thi nữ DươngHồng ngày xưa đã sống lại với mùa hoa phượng của ngày nào khi còn trong sân trường phổ thông ấy !  Có lẽ cái Lắng Khúc Tình ca của hôm nay – khi tác giả đã nhớ lại và dấy lên trong ai khi năm nay mùa hoa phượng đã về… Thì chính cái nhớ nhung ấy – niềm thương tiếc một thời ấy – đã làm cho nhiều người phải rưng rưng rơi rớt những giọt sầu buồn ??? Có lẽ với chúng tôi – một khi đã viết lên bài Cảm nhận này để nhớ về những mùa hè đã đi qua – chúng tôi còn nhớ một câu nói ở trong bài viết: “Lại một nỗi buồn” đã có câu: “Chúng tôi đứng nơi thềm hiên của Khu Hiệu Bộ - mà nhìn ra phía ngoài cổng trường với em học trò cuối cùng đã khuất dần sau cổng . . .”- thì có thể - ngày xưa những vị thầy cô của mình cũng có lần như thế đấy !


Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_15" />


Nếu ở đây “Lắng Khúc Tình Ca” - so với Chuyện Chàng Muối (NNH) thì chúng ta mới nhận thấy được cái não lòng của cô nữ sinh Đường khi mới vừa rời ghế nhà trường mới thấy luyến nhớ làm sao ! Còn cô Lan thì lại bước vào Giảng đường của Viện Đại học Huế… rồi sau đó chúng ta nhận thấy cái kết cuộc sau cái tan tác của sự chia tay mùa hè !!!

Ở đây chúng tôi xin ghi nhận cái thành tâm và thiện ý của tác giả qua Tuyển tập Lắng Khúc Tình Ca  đã cho chúng ta nhận thấy cái luyến lưu, cái nhung nhớ và cả sự tiếc thương của mỗi độ Hè về… thì con người của chính tác giả đã gợi lại trong chúng ta cũng nhớ về cho những mùa hoa phượng đã qua là như thế nào !!!

Dẫu biết rằng đó chỉ là niềm thương nhớ - nhưng trong những cái nhớ ấy – chính tác giả Dương Hồng cũng như biết bao nhiêu tác giả thi ca khác đã cho chúng ta về với sân trường cũ với một mùa hè trong đời của mình – để chúng ta từ đó mới cảm nghiệm được !

Một mai ánh nguyệt không còn nữa
Thể dáng hao gầy cũng dần trôi
Giọt cay giọt đắng sầu đưa tiễn
Một khúc tình ca tận cuối trời

Nếu ai biết được ngày mai đó
Cứ mãi song hành bước dần trôi
Nguyệt quế đong đưa từng điệu nhạc
Để hồn ta cứ mãi chơi vơi !


Vì vậy mà khi chúng tôi được hân hạnh và vinh dự thẩm định và XEM QUA những thành quả của thi nữ DươngHồng, có lẽ nơi đây chúng tôi khỏi cần nói nhiều và ghi chép gì nhiều, bởi vì  khi một con người mang tính khuynh hướng thi ca có sẳn trong máu mình cùng với một tâm tư đa sầu và một cảm tính lãng mạn như thế - thì giờ này không còn nghi ngờ gì nữa, mà chúng tôi cũng đã thấy được về con người thi nữ Dương Hồng có một cái NHÌN . . .  Cái Nhìn ở đây – nếu theo chúng tôi đã nhận định với ba tập thơ ca trước… Có thể nói chính người thi ca của DươngHồng đang có một cái Nhìn phiếm diện về cho một Tình đời . . . cho dẫu đã qua đi và không bao giờ trở lại ! Chỉ biết rằng: Còn ngồi đây và Nhớ và những nỗi nhớ triền miên không thôi – cũng như nhiều anh chị em trong Nhóm DPG này – thì có lẽ cái xứ sương mù núi rừng kia… cũng đang trong mình những tâm tư hồi tưởng ! Cho dù hôm nay với cái tuổi bóng xế cứ dần trôi – cái thuở hoa mộng ngày xưa không còn nữa – nhưng trong mỗi chúng ta cũng phải chạnh lòng với chính mình… Nhìn lại sao mà thấy tuổi Xuân thì đã đi qua nhanh quá ? Giờ ngồi mà còn hối tiếc và nhớ nhung ? ai ai cũng vậy cả !... 

Với tập thi ca và những đoạn lưu ký mà con người của thi nhân DươngHồng đã đi qua . . . có thể chúng ta đã nhìn thấy trong chị với một cái nhìn thật sâu thẳm ! Hôm nay còn sống – còn mở mắt nhìn đời – nghĩa là tác giả cũng cứ còn nhớ mãi NHÌN & NHỚ - nhớ về cho một thời mà tác giả đã nói “cái thời hoa mộng!  Và có khi nào trong ngày hôm nay – nhìn lại quãng đời đã qua đi người tác giả Dương Hồng của chúng ta cũng còn có một cái NHÌN về cho chuỗi ngày Dĩ vãng thân yêu ấy ???? Có thể nói nhìn lại đoạn Hồi ký “Về Lại Chốn Xưa” của tác giả thi nữ thì chúng ta đã nhận thấy một thời như thế nào ! Ở đây – chúng tôi cũng còn muốn nói lên cho chính chị - cho những con người đã cùng một thời “tòn ten cắp sách” và mơ về một chuỗi tháng ngày qua… để rồi ngày hôm nay khi chúng ta Nhìn về cho chuỗi ngày ấy – thì hỏi “mấy ai không vương sầu ? “ – có thể nói chính tác giả Dương Hồng đã cho chúng ta thấy được một cái nhìn tổng thể của một đời người đã qua đi – và chắc chắn sẽ không khi nào trở lại được – bởi vì trong cái Nhìn ấy – và trong niềm Nhớ nhung ấy, hồn thơ mới bộc phát và dậy lên những tư duy sâu thẳm !!!

Nhìn qua Tuyển tập thứ 4 này- khi chúng tôi đã đọc xong và lướt qua, chúng tôi mới nhận thấy – chính cái hồi ức và cái lưu dấu ấy – Sao mà cứ sống mãi ở trong Chị cũng như biết bao nhiêu bè bạn đồng trang lứa ! Mong rằng – với lời chúc và kính chào chân thành – chúng tôi cũng đã nhận thấy trong Chị ngày càng phát triển vượt trội với cái nghiệp cầm bút của mình – cũng mong rằng – tên tuổi Dương Hồng sẽ càng ngày càng được giới thi ca trên mọi miền biết đến rất nhiều – không phải để nhìn về con người – mà trái lại – để chúng ta nhìn thấy một chuỗi ngày tháng mộng hoa ấy “của chính mình hơn “

Chúng tôi cầu chúc và kính cầu chúc cho chị Dương Hồng càng ngày càng tỏa sáng hơn nữa ! 
Xin được kính chào người Cựu Nữ sinh Dương Hồng của ngày xưa thân ái ấy ! 
____________

 Nguyễn Ngọc Hải
 Nhóm Văn bút Trùng Dương

_____________

Xin được giới thiệu một vài hình ảnh của thi nữ SM DươngHồng


Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_25" />Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_24" />

Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_26" />Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_29" />

Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_28" />Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_27" />

Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_32" />Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_31" />

Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_30" />Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_33" />

Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  <a href=Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.  Dhong_34" />
Về Đầu Trang Go down
 
Lắng Khúc Tình ca - Bài cảm nhận của NgNgH.
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Mộ khúc Tình xưa
» Tường trình ngày Tĩnh tâm Mùa Chay 17/4/2011 tại Giáo phận XuânLộc
» NguyệtPhan – Còn vương mãi những dấu thầm lặng lẽ.
» chút cảm nhận về bản tình ca: Gọi anh mùa Xuân.
» Biệt khúc mùa hạ.

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: VĂN - THƠ :: Bạn Đọc Viết-
Chuyển đến