Tổng số bài gửi : 96 Points : 270 Join date : 13/04/2011
Tiêu đề: Trường xưa giờ đã mất rồi còn đâu ! 15/8/2017, 5:39 pm
Một chút cảm xúc về thi phẩm của TrầnNgọcDũng:
Trường xưa giờ đã mất rồi còn đâu !
" /> Nguyên tác của TranNgocDung. . .
Nếu có ai đó cứ mãi gọi thầm hai tiếng Trường Xưa… có lẽ trong tôi cũng phải cuộn trào một con sóng vỗ. Đâu rồi hai tiếng thân thương ? Nếu ngày xưa thi phẩm Hồn thiêng Trường xưa của thi sĩ NguyễnThu Miên Tịnh đã nói lên trong đêm có tiếng cuốc gọi hè – thì hôm nay – lại thêm một thi phẩm Đâu Rồi SaoMai ơi của thi nhân TrầnNgọcDũng chắc cũng đã dấy lên cho biết bao con người không khỏi chút bùi ngùi mà chạnh lòng thương nhớ về cho một dấu hồn xưa.. . Ở đây khi cảm xúc đang dâng trào thì hồn thơ của TranNgocDung đã khơi dậy trong tôi một nỗi niềm khôn tả
Trường xưa mất bóng từ lâu Có ai biết được ngày sau thế này Cõi đời dâu bể đổi thay Để lòng ai đó nhớ ngày còn thơ ???
Có lẽ với một lần “Cứ mãi dấu hồn xưa” mà trong tôi đã biết bao nhiêu ngọn sóng tình dấu về cho một nơi kỷ niệm khôn nguôi như thế - dẫu cho đời ai một lần đưa tiễn bóng dáng “người xưa” đã chôn vùi dưới mộ lạnh, để cõi thiên thu nào cứ mãi cất giấu trong tim của cõi lòng và luôn lưu dấu một hình bóng đã lưu vào quá khứ miền thiên cổ. .. “Đâu rồi SaoMai ơi” có lẽ nhà thơ cũng muốn nhắc lại trong tim ai từ một tháng ngày dài thăm thẳm – và cuộc đời cứ mãi dấu hồn hoang. . .
. . . . . . . . . . Ngác ngơ chẳng biết quên hay nhớ Mãi miết nơi đây mãi miết tìm Có thể lâu rồi giờ đành lỡ Mặc cho dư lệ ngược vào tim . . . . . . . . . . . . (TranNgocDung)
Nếu một đêm nào đó dạo chơi mùa hè nơi thành phố kinh kỳ này – tôi đã cảm xúc về bài “Hồn Thiêng Trường Xưa” của thi sĩ Miên Tịnh… thì hôm nay những hạt mưa của mùa mưa như ngày nào mà chúng tôi tầm tã dưới cơn mưa trên đường về… để rồi nhìn thấy ai đó ướt hết cả vạt áo đưa bờ vai gầy lầm lũi trong mưa – thì hôm nay Cổ viện ngày xưa đã được thi nhân TrânNgocDung nhắc lại với những vũ khúc Apsara của những nàng Shiva bên Cổ viện – làm cho ai phải nhớ về cho những cành hoa sứ mà chưa kịp ép vào trang sách
Đâu rồi những cánh hoa xưa Làm ai trăn trở rèm thưa đợi chờ Đợi chờ cứ ngẫn vào ngơ Tình xa cay đắng ơ thờ trong tim. (NNH)
Rồi cũng có lẽ ngày xưa khi thi nhân TranNgocDung cũng một đôi lần qua bên Cổ viện để nhìn cho những tàn hoa sứ bập bềnh dưới cơn mưa mùa hạ mà nhớ về cho một bóng hình đâu đó giờ này đang ở phương nao – bên Cổ viện ngày xưa, không biết hồn thi nhân TranNgocDung có còn nghe rõ những khúc tình ca với những nàng con gái Shiva hay không – hay là cứ mãi văng vẳng những chiều mùa hạ với tiếng ve sầu trong những tình khúc chia xa – để nhớ về ai đó ra đi mà chưa kịp nhìn về - cõi xa mờ mờ nào đó ai đã ra đi – để bây giờ nhà thơ lại cất lên câu hỏi “Đâu rồi SaoMai ơi” – tiếng ƠI thật lạnh lùng và đầy dẫy những khóc than của một tâm hồn thi sĩ khi chiều về với những ngày xưa chưa kịp tắt nắng. . . “Đâu rồi SaoMai ơi” hay “Hồn Thiêng Trường xưa” mà hai con người thi nhân khi cất lên đều mang một ai oán thở than trong tim mình… Nếu Nguyễn Thu MiênTịnh đã nói: . . . .
Ta ngỡ ngàng đứng bên cầu hoài niệm Trường xưa chập chờn dưới đáy sông sâu Giờ ra chơi, than ôi! nay còn đâu Ai gọi hồn ta giữa chiều cổ viện. (Hồn Thiêng Trường xưa – NguyenMiênTịnh)
Gọi hồn ta giữa chiều Cổ viện – hay là gọi hồn ai giữa những chiều thu – Có lẽ những nàng Shiva vẫn còn đong đưa với những nhịp khúc Apsara hay một tình khúc Hận Đồ Bàn của một thưở xưa xa rồi… và cũng còn nhớ về cho một mối tình Huyền Trân với lãnh tướng Trần Khắc Chung ??? Còn hôm nay với TrầnNgọcDũng của chúng ta, sẽ không còn với những dòng huyết lệ mà xót thương cho hoàng hậu Paramecvari (Huyền Trân) – nhưng lại nhớ nhung về cho những cành hoa sứ - cành hoa ngày xưa mà ai đó đã ép vào trang vở hay đã tự ép vào trong tim mình ?? còn MiênTịnh Nguyễn Thu thì lại than trách Ai gọi hồn ta ??? và trong cõi lòng ấy – nơi cái xứ đô thị nhỏ Long Thành kia hình như vẫn còn tiếng cuốc cứ gọi mãi hè sang và đã làm cho thi nhân gợi lên niềm thương nhớ . . . Còn hôm nay – với thi nhân TrầnNgọcDũng thì lại với “Đâu rồi . . . . .!” Hai tiếng thân thương như mẹ hiền nhưng chỉ là trong vô vọng mà thôi.
Huyệt sâu nào chôn dấu bóng trường xưa Để cho ai cứ khắc khoải đợi chờ Lòng cứ mãi than trách về huyệt lạnh Dấu Trường Xưa có còn đọng trong tôi ?
Với “Đâu rồi SaoMai ơi” của thi nhân TrầnNgọcDũng – hay “Hồn Thiêng Trường xưa” của thi sĩ Miên Tịnh – có lẽ cũng đã khơi lại trong tôi và tất cả những người con SMai ngày ấy và hôm nay – sao mà cứ gợi lên trong tôi niềm thương nhớ !!!
NguyenNgocHai (Bài viết vội từ một cảm xúc !)
" />" />
" />" />
" />" />
" />" /> Những huy hiệu Lưu niệm SaoMai - do NNH thiết kế -