Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM.

Go down 
Tác giảThông điệp
Nguyen Ngoc Hai




Tổng số bài gửi : 96
Points : 270
Join date : 13/04/2011

Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. Empty
Bài gửiTiêu đề: Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM.   Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. Icon_minitime19/11/2015, 5:06 pm

Tình yêu ấy – vẫn giữ mãi trong TIM… 

Lại một lần nữa với mùa Trọng Ơn – đã biết bao lần qua đi những mùa hoa nở của ngày 20-11 vừa qua – mà lòng tôi cũng đã rạo rực cũng còn có những niềm vui và nỗi nhớ… đã qua đi khi những người học trò bé nhỏ ngày xưa, vầm một cuốn tập vở bình thường đến trao tặng cho tôi với một tình cảm nồng nàn và rực cháy… Một thời đã qua đi với bao tháng ngày dấu ái – bục giảng ngày xưa – ngày ấy và cho đến hôm nay đã qua đi bao lần phượng nở rồi Thu lại về trong tiếng trống của mùa khai… 

Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. <a href=Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. Sam_0910" />  Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. <a href=Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. 11045410" />
Thầy Lê Quang Văn và cô Liên đang bị bệnh    -   Và Thầy Lê Văn Phi vừa mới ở Bệnh viện về nhà...

Ngày hôm nay – chúng tôi lại phải cất bước đi về nguồn cội của ngày xưa khi còn là một cô cậu học sinh nơi sân trường cũ, ngày ấy – thầy còn nét oai phong và có những uy lực đã làm cho chúng tôi phải nể sợ và một lòng trìu mến ước mơ một hình ảnh như thế… Rồi cho đến hôm nay sao bao lần họp mặt, hội ngộ và gặp gỡ, chúng tôi lại cất bước đi về với một thời xa xưa của ngày hôm nay – ngày xa xưa ấy chỉ còn là những ký ức và những huyền thoại, còn hôm nay khi chúng tôi quay về những hoài niệm của thời xa xưa thì hình ảnh người thầy đã không còn nói lên trong những trang sách, mà là một hình ảnh thực tế của người thầy và những người trò – cuộc đời biết bao nhiêu hình ảnh đã dành tặng cho những con người cứ mãi rong ruỗi một đời cống hiến về cho sự nghiệp… rồi hôm nay chúng tôi cũng thế, đã nối tiếp theo bước chân của Thầy Cô… Ngày hôm nay khi đã không còn đã cầm nỗi một viên phấn trắng để vẽ lên những cung hàm bậc số, để viết lên những cái nhân văn và nhân bản của những con người… Thì những người Thầy hôm nay chỉ còn ngồi đó với những căn bệnh già nua của những đời người… Dẫu biết rằng đời là vẫn thế… vẫn là một định luật tự nhiên không sao tránh khỏi được – nhưng với chúng tôi cho dù đã là những lớp người U60 – cũng vẫn kính cẩn nghiêng mình trước hình bóng của Thầy ngồi trên ghế… Với những người Cựu học trò chúng tôi vẫn thấy còn mãi bé bỏng và hình như vẫn còn thiếu hụt nhiều kiến thức để mong Thầy dạy bảo – Những cái Chỉ Dạy hôm nay không còn là những định lý, định đề - định luật và định nghĩa, hay là những bậc hàm Sin, Tang và Cos, hay là giao thoa của hai hàm số hoặc những hằng đẳng thức nữa – mà điều Thầy Dạy hôm nay là Lẽ Nhân và Lễ Nghĩa – là cái nhân Văn – nhân ái và Tình thương của những con người…

Ngày 20-11 hôm nay – chúng tôi chỉ một số người mà thôi - lớp học vắng đi nhiều quá, đã không còn như ngày xưa khi Thầy mở sổ điểm danh nhìn từng đứa theo Sơ đồ lớp học – mà hôm nay có lẽ với ánh mắt già nua kia – chúng tôi đã cảm nhận với Thầy có chút nào đó ngấn lệ sầu suy nghĩ khi nghe tin bạn này bạn kia đã bôn ba với cơm áo gạo tiền – bạn kia với chiếc xích lô, xe ôm hàng ngày – hay nghe tin một bạn nào đó đang nằm bệnh viện, hoặc nghe tin một bạn nào đó  với câu chuyện tình dở dang – thầy im lặng và nhìn chúng tôi trước mặt – hầu như ánh mắt ấy cũng đã nói lên tất cả những nỗi lòng của một người Thầy hôm nay…. Cái nhân văn chính là đây – cái nhân nghĩa là chính lúc này – và cái xót thương cũng hiện diện trong giờ phút gặp gỡ của hai thế hệ con người trong cái ngày Trọng Ơn của hôm nay, có lẽ sẽ không còn gì nói hết lên được trong cái không khí vừa mừng rỡ, vừa vui mừng và cũng lại xót xa và trầm lắng của hôm nay… những đứa học  trò ngày xưa ngỗ nghịch và hay chuyện trò trong lớp – nhưng hôm nay – Thầy đã cho phép nói lên tất cả những ưu tư của chính mỗi bản thân mình… Thầy vẫn ngồi đó với một cơn bạo bệnh mà thầy đã cố gắng rất nhiều để tiếp những vị khách ngày xưa và hôm nay – những vị khách không mời – nhưng cũng đủ nói lên được những cái tình, cái nghĩa và những cái nhân văn trong một cuộc đời của mỗi chúng tôi… 

Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. <a href=Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. 11222710" /> 

Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. <a href=Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. Sam_0911" />
(Thầy ơi - con thì học không Khá như mấy bạn - Thầy giúp đỡ con với nghe Thầy ?????)

Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. <a href=Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. Sam_0912" />
Thầy ơi - thầy cứ "thẳng tay đi Thầy" - đừng nghe bạn ấy !!!

Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. <a href=Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. 12272910" />
43 năm trước - Có dám "làm như ri" không ???? 

Đến với một vài người Thầy trong đời – biết bao nhiêu những người lái đò của ngày xưa, nhưng bến thì bây giờ đã vắng khách- con đò ngày xưa vẫn còn trên bến sông ngày nào nằm chờ cho những con sóng nhỏ cứ vỗ vào mạn thuyền – mà những lữ khách sang sông cứ mãi biền biệt nơi mô chưa về thăm bến cũ… Có lẽ bụi phấn của ngày xưa không biết còn vương lên tóc với thời gian thoi đưa và thác đổ, không biết bụi phấn ấy còn vương lại hay là mái tóc của những người học trò hôm nay đã đổi màu sương khói … THẦY ƠI ! vẫn còn gọi lên hai tiếng Thưa Thầy như ngày xưa, để cái tình – cái nghĩa – và cái ân cứ còn mãi đọng lại trong tìm của mỗi người học trò hôm nay phải không Thưa Thầy… 

Chúng tôi cứ nghĩ như đây cũng là một lớp học – nhưng lớp học ngày xưa khác xa với một lớp học hôm nay nhiều quá – thay đổi nhiều quá Thầy ơi, biết bao nhiêu mùa phượng nở - biết bao nhiêu mùa thu qua đi – cả thầy lẫn trò đều đã phủ những màu sương khói lam chiều, người thầy của hôm nay chỉ còn ngồi một chỗ và tiếp chúng tôi qua những cái nhìn – cười và một ánh mắt ưu tư nói lên trong tim những nỗi lòng – còn chúng tôi – đã là những người học trò U60 khi mái tóc đã điểm sương chiều thì lớp học hôm nay vẫn còn có những niềm vui – tiếng cười nói rộn rã – hình như cũng vẫn còn là một tiết sinh hoạt ngoại khóa của cuộc đời đã gom lại cho thầy trò chúng tôi những ân tình thắm thiết – Lời thầy giảng của ngày hôm nay – chúng tôi được phép cười nói – cái tình cái nghĩa Thầy Trò hôm nay như sợi dấu tơ Trời đã buộc thêm cho chúng tôi gần nhau hơn với những đứa còn lại bây giờ… Trong tiếng cười vui của người Thầy hôm nay – chúng tôi nhận thấy nụ cười chưa được trọn vẹn và cứ mãi gắng gượng khi Thầy đã nghe đứa này đứa kia còn vắng mặt… Đúng là một nỗi lo âu và buồn bã – khi ngày hôm nay còn được gặp lại nhau như thế này – không hẵn là cái nghĩa cử của một ngày Trọng Ơn – mà có lẽ với những ngày tháng còn lại như thế này, vẫn phải còn mãi mãi như thế …. 

Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. <a href=Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. 12249610" /> Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. <a href=Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. Sam_0914" />
  -  Cái bạn TranVietAnh - reng mòa cứ san sát Thầy thế nhỉ ??? 

Cái nắng đã lên cao giữa ngay giờ Ngọ, cái nắng như thiêu như đốt của một mùa mưa sắp tàn trên mảnh đất Sài thành đô hội – chúng tôi ra về sau khi đã “tan tiết một buổi học cuộc đời” nhưng lòng cảm thấy thật nhiều niềm vui đang vây tỏa, cái nắng của Sài thành hôm nay có lẽ cũng không nóng cho bằng cái tình nghĩa nóng bỏng của Thầy và Trò còn lại của hôm nay – cho dù trên đường phố hoa lệ hôm nay bên các vệ đường – bày bán những lẵng hoa, chậu hoa và những cánh hoa dâng tặng Thầy Cô nhân ngày 20/11 có rất nhiều màu sắc rực rỡ - nhưng có lẽ cũng không bằng những đóa hoa trong lòng của mỗi chúng tôi đã kính tặng Thầy Cô với những tâm chân tình thực sự, để cho ngày 20/11 hôm nay trong mỗi người học trò như chúng tôi – vẫn cứ mãi dạt dào với những sắc màu, những cánh hoa vô ưu trong vườn xưa – mà ai đó cũng đã nói: Chính mỗi tấm lòng chân thành của các em đã là những bông hoa muôn sắc dâng tặng cho chúng tôi về cái tình cái nghĩa của việc Trọng Ơn này…

Ngày Ghi nhớ về Thầy Cô – những bông hoa – những món quà – và ngay cả với những tấm lòng chân thật… 

NguyễnNgọcHải
Mùa Trọng Ơn 2015 – Saigon…

Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. <a href=Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. Sam_0915" />  Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. <a href=Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. Sam_0916" />

Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. <a href=Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. Sam_1010" />  Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. <a href=Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM. Sam_0917" />
Cho dù xoay Bắc chuyển Nam 
Lòng tôi vẫn nhớ về Ông Lái Đò... 

Thầy là người lái con đò
Tôi là lữ khách học trò qua sông !


Về Đầu Trang Go down
 
Tình yêu ấy - Vẫn giữ mãi trong TIM.
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Dư âm một lần hạ trong mắt ai !
» Hai Niềm Vui Chan Hòa Trong Một Lần Gặp Gỡ
» TiTi Dang -ThanhTrước- nỗi lòng trong một hồn quê.
» Lối Ra Trong Ngịch Cảnh
» 4 mẹo bảo quản vitamin C trong rau, quả

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: VĂN - THƠ :: Bạn Đọc Viết-
Chuyển đến