MDD
Tổng số bài gửi : 46 Points : 149 Join date : 21/04/2011
| Tiêu đề: Khi mỗi người biết chia bánh cho nhau thì thế giới sẽ không còn nạn đói. 29/7/2011, 7:07 am | |
| Khi mỗi người biết chia bánh cho nhau thì thế giới sẽ không còn nạn đói.(Suy niệm Tin Mừng Matthêu (14, 13-21) trích đọc vào Chúa Nhật 18 thường niên) Phép lạ bánh là phép lạ duy nhất được cả bốn tác giả Tin Mừng cùng thuật lại, và có tác giả thuật đến hai lần như Matthêu (Mt 14, 13-21/ Mt 15, 32-38) và Mác cô (6,35-44 / Mc 8, 1-10). Như vậy, chắn chắn sự kiện nầy chứa đựng một sứ điệp rất quan trọng. Sứ điệp đó là: khi mỗi người biết chia bánh cho nhau, thì thế giới sẽ không còn nạn đói.
Địa cầu có thừa lương thực để nuôi sống tất cả cư dân của nó. Vậy mà có rất nhiều người hiện nay phải lâm cảnh túng đói. Tại sao? Sở dĩ có nhiều người túng đói là vì có một số người khác thu gom và tích trữ cho mình thật nhiều của cải nên mới xảy ra tình trạng “người ăn không hết, kẻ làm không ra”.
Một chủ tiệc hào phóng dọn ra một ngàn phần ăn đủ cho một ngàn người ăn uống no say. Nhưng có mười người khách mời to khoẻ hơn, nhanh tay hơn và tham lam hơn đã xông vào phòng tiệc vơ vét gần hết thực phẩm trên bàn, lại còn tọng đầy những bị lớn mang theo để lấy thêm phần ăn dành cho những ngày sắp tới và cho con cháu. Thế là 990 khách mời đến sau phải đói vì thực phẩm còn rơi rớt lại chẳng có là bao.
Thế giới hôm nay cũng là một phòng tiệc vĩ đại mà Thiên Chúa dọn sẵn cho mọi người. Lương thực trên mặt đất, dưới biển có dư cho mọi người hưởng dùng. Nếu mỗi người biết chia sớt cho nhau, thì chắc chắn không có ai phải thiếu đói.
Nhưng tiếc thay, có những người vận dụng những phương tiện sản xuất hiện đại, nắm bắt những công nghệ tiên tiến nên đã thu vén cho mình dư đầy của cải, khiến cho những người sa cơ thất thế phải lâm cảnh thiếu đói triền miên.
Qua phép lạ bánh hôm nay, Chúa Giê-su khẳng định với mọi người rằng: nếu ai cũng biết chia sớt số bánh ít ỏi đang có cho nhau, thì tất cả mọi người đều no đủ, không những no đủ mà còn dư thừa.
Hôm ấy, dân chúng theo Chúa Giê-su, say mê nghe lời Người giảng dạy đến nỗi quên cả giờ về. Khi ngày tàn, các môn đệ đề nghị Chúa giải tán đám đông để họ kịp trở về các làng mạc chung quanh kiếm thức ăn, vì hiện nay mọi người đang ở nơi hoang vắng. Chúa Giê-su bảo các môn đệ: “Chính anh em hãy cho họ ăn”. Các môn đệ đáp: “Chúng con chỉ có vỏn vẹn năm chiếc bánh và hai con cá, lấy gì nuôi đủ cả năm ngàn người ăn?”
Thế rồi “Chúa Giê-su truyền cho dân chúng ngồi xuống. Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho đám đông.”
Các môn đệ trố mắt nhìn Chúa Giê-su kinh ngạc. Chừng nầy cá và bánh thì ai ăn ai nhịn? Thôi thì cứ theo lệnh Chúa mà làm. Các vị phân phát phần bánh và cá ít ỏi cho dân. Người thứ nhất nhận được mẩu bánh nhỏ từ tay các môn đệ, quảng đại bẻ đôi chia cho người bên cạnh. Người nầy lại bẻ đôi mẩu bánh nhỏ nhoi, sớt chia cho người bên cạnh mình. Thế là người nầy trao qua, người kia chia lại, mọi người tỏ lòng hào phóng với nhau. Và đang khi họ chấp nhận trao phần bánh ít ỏi của mình cho người khác thì phép lạ xảy ra: bánh càng trao đi thì càng được tăng thêm nhiều, cá càng được chia ra thì lại phát sinh gấp bội, nhiều đến nỗi cả năm ngàn người ăn không hết còn dư lại cả mười hai thúng đầy!
Phép lạ nầy cũng như hũ bột của bà goá Sa-rép-ta trong thời ngôn sứ Ê-li-a: Dù đang giữa cơn hạn hán trầm trọng, dù nạn đói hoành hành khắp nơi, dù chỉ còn chút bột ít ỏi trong hũ và chút dầu còm cõi trong bình, bà goá thành Sa-rép-ta vẫn vâng theo lời ngôn sứ Ê-li-a truyền dạy, đem phần ăn ít ỏi của mình cống hiến cho người khác. Thế là hũ bột không vơi, bình dầu không cạn cho đến khi Chúa cho mưa xuống làm hoa trái tốt tươi. (I Vua 17, 7-16)
Nếu hôm nay, nhân loại biết nghe theo lời Chúa Giê-su: “Các con hãy cho họ ăn” để rồi mỗi người biết chia bánh cho người người chung quanh mình, thì chắc chắn nạn đói sẽ không còn tồn tại trên mặt đất nầy. Con người hiện nay phải lâm cảnh túng đói không phải vì địa cầu thiếu lương thực mà là vì con người thiếu tình thương.
Xin mượn lời kể của Mẹ Têrêxa thành Cacutta để thay cho phần kết: Ngày nọ, có một thiếu phụ với tám đứa con dại đến gõ cửa xin gạo. Từ nhiều ngày qua, bà và các con của bà không có được một hạt cơm trong bao tử. Mẹ Têrêxa đã trao cho bà một túi gạo. Người đàn bà nhận gạo, cám ơn và chia ra làm hai phần... Ngạc nhiên về cử chỉ ấy, Mẹ Têrêxa hỏi tại sao lại chia túi gạo thành hai. Người đàn bà nghèo khổ ấy trả lời: "Tôi dành lại một phần cho gia đình người Hồi Giáo bên cạnh nhà, vì đã mấy ngày qua họ cũng không có gì để ăn".
Mẹ Têrêxa kết luận: Thế giới này sẽ hết nghèo đói nếu người ta biết chia sẻ cho nhau.
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà | |
|