Nguyen Ngoc Hai
Tổng số bài gửi : 96 Points : 270 Join date : 13/04/2011
| Tiêu đề: Hồn em vĩnh biệt gió mùa đông 16/1/2016, 10:22 am | |
| Chút cảm nhận về thi phẩm Mùa Đông Ở Lại (M.LL.Sg)Hồn em vĩnh biệt gió mùa đôngCó lẽ cho đến hôm nay – chúng tôi vẫn còn chút nào đó man mác cõi lòng – khi nhìn lại cho thi phẩm của chị Mar.LLoan Saigon và đã nhớ về cho hương hồn cháu Maria Phạm Kim Ngân, chúng tôi biết rằng – một khi chúng tôi nói lại – nhắc lại một quá vãng – thì có lẽ sẽ khơi lại niềm đau của chị HươngDươngThanh… Nhưng chúng tôi được xin phép chị Hương Dương Thanh với tất cả nỗi lòng của một con người - luôn cứ mãi mê trong nỗi nhớ - và cũng có lẽ thi phẩm của chị Maria LoanLoan một khi đã được đưa lên trang Cộng đồng thì cũng không khỏi khơi dậy một niềm thương mến trong chúng tôi cũng về cho một linh hồn đã qua đời…. Cháu Maria Phạm Kim Ngân
Nếu nhắc về cho linh hồn Maria Phạm Kim Ngân hôm nay – có lẽ chắc chắn trên khuôn mặt của chị Hương Dương Thanh lại chảy thêm những dòng lệ sầu tiếc nuối – nhưng dẫu sao – cũng cứ để cho chị chảy dài theo dòng thời gian còn lại, cứ chảy hết để xót thương cho linh hồn Maria còn phải lưu đày nơi chốn luyện hình – rửa sạch cho hết những vấn vương bụi trần, để rồi mai này khi cháu sẽ là một Thiên thần nơi Thiên quốc… chị Hương Dương Thanh có lẽ sẽ mỉm cười và sung sướng trong những lời nguyện xin về sau…
Nhớ ngày nào cũng trên sân trường SaoMai chúng tôi cũng đã viết về cho nhiều người mẹ cũng như chị Hương Dương Thanh vậy – mỗi khi nhắc lại thì chúng tôi đã nhận biết bao lời than trách, những người mẹ SaoMai của chúng tôi cũng cứ chảy hoài những dòng lệ sầu như chị Thanh Hương hôm nay – để rồi cho đến bây giờ - chắc chắn lòng dạ của những người mẹ trẻ ngày ấy – mỉm được một nụ cười thanh thản theo thời gian qua mau…
Lệ sầu nào đưa tiễn hồn quá cố Vĩnh biệt đời đi về chốn nghìn thu Hào quang sáng chiếu trên đồi núi Sọ Cứu rỗi được biết bao nhiêu linh hồn… (NNH)
Và niềm TIN ngày ấy – cho đến hôm nay – ai ai cũng phải trải qua những lần chia ly – cách biệt cõi dương trần và chốn mây ngàn như thế - và có lẽ với người chị Hương Dương Thanh – cũng không thể nằm ngoài lý do đó…
Nếu nhìn lại thi phẩm “Mùa Đông Ở lại” của Thi nữ nhạc sĩ Mar.LLoan Saigon, với những lời giải bày tâm sự như đang nói với một con người đã khuất là cháu Maria KimNgân thì có lẽ ngọn gió mùa đông và cái lạnh khốn cùng cùa mùa Giáng sinh qua rồi… Hình như với một bàn tay nào đó đưa đẩy cho người Thi sĩ nhạc sĩ LLoan đã viết lên điều này… Có lẽ linh hồn Maria KimNgân còn vướng lại chút bụi trần hôm nay để nhắc lại cho những người còn lại như Mar.LLoan và cả chúng tôi… nếu “Lời nguyện cầu Nữa đêm” – mà ngày nào chúng tôi đã đăng đàn để nhớ về cho hương hồn của Maria KimNgân – thì màu tím hoa sim của LLoan Saigon nơi tận miền đất khách San Francisco xa xôi mà tưởng nhớ về cho quê nhà dấu ái để nhớ về cho một linh hồn – thì chúng tôi chắc cũng còn có những đề tài và cảm xúc thật dạt dào để viết về cho cháu…
Và sau đây là thi phẩm của chị Mar.LLoan Saigon viết vào lúc mà cháu Maria KimNgân cũng đã nhắm mắt lìa đời Ra Đi về miền thiên cổ.
MÙA ĐÔNG Ở LẠI
Em đi rồi mùa đông ở lại Cành lá xanh xao nhớ dáng em gầy Từng sợi nắng thương tóc em bay Nhớ bước chân em in hằn trên phố nhỏ Cánh hoa lộc vừng đượm hương thơm tỏa Như gợi nhớ em vẫn còn đây Em đi rồi thành phố hôm nay Hương áo mới em cùng hương hoa sữa Gợi mãi trong tim thời em son trẻ Nhớ quá em ơi ... Em đã thật xa
Nghẹn ngào em đi về đâu ??? Nghẹn ngào em đi về đâu ??? Em đi rồi mùa đông ở lại Thành phố buồn gọi mãi tên em ....
SAN FRANCISCO 18/12/2015 MARIA LOAN LOAN SAIGON
Thi nữ - Nhạc sĩ Maria LoanLoan Saigon (San Francisco - USA)
Nếu một mùa đông – và còn những mùa đông đi qua và không bao giờ trở lại, thì những con phố nhỏ chiều mưa ở Hà Nội cứ còn mãi những ngọn gió lạnh lùng của những chiều đông, Nếu em đã ra đi và không thể hẹn lại bước ngày về, thì những cơn mưa Hà Nội hôm nay có lẽ còn buồn hơn những cơn mưa tại thành phố S.Francisco xa xôi – để rồi qua khung cửa kính – chị LLoan Saigon cứ còn ngồi đó để nhìn về cho những trận mưa cuồng phong như đang trút đi những nỗi nhớ, nếu những cơn mưa Hà Nội là những trận mưa vũ bão như đang trút hết những tâm tư của lòng người thi sĩ Hương Dương Thanh – thì cơn mưa Saigon hôm nay đã chứa đựng những nỗi buồn man mác qua đi với những mùa thu rụng lá trên những con đường – và tất cả đang là những mùa mưa – Cơn mưa nào thấm ướt vai em, cơn mưa nào xóa dấu chân em trên từng con phố nhỏ - cơn mưa nào đang đưa tiễn một linh hồn – để cho người ở lại hòa từng giọt lệ vào với những cơn mưa – tất cả hạt mưa trên quê nhà – hay mưa đang trên xứ người xa xôi … tất cả chỉ là một cơn buồn – cơn buồn của những con người đều mang cho mình những nỗi tâm tư sầu lắng như thế !!!
Nếu Mar. LLoan đã nói Em đi rồi mùa đông ở lại – Cành lá xanh xao nhớ dáng em gầy… thì mùa đông hôm nay của cái xứ Hà Nội hay là của Mar. LLoan sẽ còn mãi những hạt mưa bay… trong những đoạn VideoCLip mà chị LLoan Saigon gửi về cho chúng tôi xem những trận mưa tại S.Francisco – có lẽ cũng như những lần mưa rơi tại mảnh đất Saigon… để rồi tất cả đều có những cảm xúc cho riêng mình qua những tâm tư (HDT) những tình khúc mưa buồn (LLoanSaigon) và của cả chúng tôi trong nỗi buồn của tiếng mưa rơi…
Nếu sau cơn mưa – trời còn đọng lại chút màu nắng phai, và trên từng con phố - dấu chân nào sẽ còn in vết của em (Maria KimNgân) em có đi về nơi đâu còn xa lắm, ánh nắng nào trên những con phố Hà Nội chiếu bóng em dài nhưng đâu có hết cuộc trần thương đau này phải không ??? để rồi chiều mưa Hà Nội hay những nơi viễn xứ xa xôi – hoặc là trên mảnh đất Saigon – nơi nào sẽ in dấu chân em – và dấu ấy có phải là tàn phai theo màu của nắng ?
Em đi rồi mùa đông ở lại Cành lá xanh xao nhớ dáng em gầy Từng sợi nắng thương tóc em bay Nhớ bước chân em in hằn trên phố nhỏ
Chị HươngDươngThanh và cháu Maria KimNgân
Nếu một khi mùa này Hà Nội vắng những cơn mưa – thì mùi hoa sữa hỏi còn có nồng nàn hay không, cái rét đầu đông như bay bay cơn gió thoảng – thì hoa sữa thôi rơi đi bên em một chiều tan lớp !!! người thi nhân Mar. LLoan đang ở bên một chân trời xa lạ nhưng cảm nhận được những mùi hoa sữa nồng nàn nơi quê Mẹ này để chị còn nghe rõ mùi hoa trong từng lời thơ… nếu quán cóc liêu diêu một câu thơ – thì hoa sữa còn nồng nàn mỗi lần đi bên em những chiều tan lớp… Nếu thành phố hôm nay em đi rồi thì những gợn sóng Hồ Tây có còn loang thoảng những lăn tăn trên dòng đời – để cho em còn nhìn thấy những hạt mưa, hay là cơn mưa vội vã đi qua và những dòng nước chảy cứ trôi về đâu… Làm cho mùi hoa sữa thơm lừng vương trên áo - chắc có lẽ trôi theo hạt mưa rớt xuống cuộc đời và trôi mãi về đâu ?
Nếu những ngày đã qua – khi viết về cho Mar.LLoan với những màu tím của một loài sim, có lẽ chúng tôi chưa viết gì về cho mùi hoa sữa của một xứ Hà Thành của ngàn năm, để chúng tôi còn nghe rõ mùi hoa sữa nồng nàn trong từng lời thơ của chị hôm nay – Ngày hôm nay khi mùi hoa đó lại về thì Mar. KimNgân cũng đã Ra Đi rồi – nếu màu tím hoa sim nơi vùng quê Khe Sanh Quảng Trị còn cứ mãi trong màu nắng – thì màu hoa sữa Hà Nội bây giờ cứ mãi thắm tình với những cơn mưa trên từng góc phố… Có lẽ cái hương áo mới trong vần thơ của chị Mar.LLoan hôm nay không biết có cùng với hương nồng của một loài hoa, để rồi nơi miền Khe Sanh nắng cháy xa thẵm có còn nghe được vị ngọt ngào của từng trái sim tím buồn như những chiều hoang biền biệt ??? Có thể nói một mùi hoa sữa của cháu KimNgân và một màu tím hoa sim của LLoan, như cùng đã hòa vào cùng với một cơn mưa quê nhà – cơn mưa của miền đất Mẹ mà chị LLoan đã thấy được cơn mưa trên đất khách quê người – cũng một màu buồn như thế !!!
Cánh hoa lộc vừng đượm hương thơm tỏa Như gợi nhớ em vẫn còn đây Em đi rồi thành phố hôm nay Hương áo mới em cùng hương hoa sữa Gợi mãi trong tim thời em son trẻ Nhớ quá em ơi ... Em đã thật xa
Maria Phạm Kim Ngân (Hanoi) Và có lẽ ngày hôm nay, khi cháu Maria KimNgân đã không còn nữa trên cõi đời này, thì mùa thu đã qua cũng sẽ là một mùa thu chết – mùa đông về với ánh đèn Noel – thì cháu KimNgân cũng đã Ra Đi… Hà Nội – Saigon – hai phương trời cách biệt – nhưng có lẽ những giọt lệ sầu ở Saigon để tiễn cho người Ra Đi về cõi nghìn thu tại Hà Nội cũng như một tiếng thở dài nơi miền viễn xứ xa xôi, để xót xa cho một phận người nơi dương thế - đó chỉ là một nỗi buồn – đó chỉ là một lần khóc của người mẹ trẻ còn mang nặng những niềm nhớ thương – đó là những cơn mưa chiều cuốn trôi đi mùi hoa sữa – và đó cũng là những cái nắng làm nhạt màu thắm đượm của hoa sim tím nơi vùng quê miền trung… để còn được phai dấu – còn được một niềm nhớ về cho một linh hồn đã Ra Đi trong những tiếng nghẹn ngào – mà chị LLoan Saigon cũng đã tự hỏi nơi miền xa xăm Nghẹn ngào em đi về đâu ???
Nghẹn ngào em đi về đâu ??? Nghẹn ngào em đi về đâu ??? Em đi rồi mùa đông ở lại Thành phố buồn gọi mãi tên em ....
Khi chúng tôi viết lên những dòng cảm xúc hôm nay, một mùa Giáng Sinh cũ đã qua đi chưa tàn hết dư âm của một Mùa Sao Sáng – thì một mùa Xuân mới lại quay về - hoa mai nở - hoa đào đang đua chen với những làn nắng ấm của một mùa Xuân Mới – thì có lẽ với chị Hương Dương Thanh – một người mẹ khổ đau sẽ vơi bớt đi những nỗi buồn thương nhớ, và chị LLoan Saigon sẽ còn đó những hương gió mùa đông, còn mãi những sắc màu tím hoa sim của chị tại miền lữ thứ quê người – còn chúng tôi vẫn cứ ngập tràn những bâng quơ trong ánh nắng mùa Xuân nơi quê nhà hiền hòa và còn cứ chồng chất những khổ đau này – dẫu biết rằng – cuộc đời là cõi tạm sinh ly – tử biệt là cửa ngõ để mở ra một Chân Trời Mới cho mỗi con người – nhưng niềm cảm xúc của chúng tôi, của chị Hương Dương Thanh, của chị Mar. LLoan Saigon cứ còn mãi những tình khúc buồn nhân sinh chưa thoát về được… Chỉ có linh hồn của cháu Maria KimNgân – thì có lẽ đã vui vầy và thanh thản nơi thiên quốc, trong tiếng nhạc ca vang và cùng với những Thiên sứ đang muôn đời ngợi khen cho Danh Ngài – Một lần nữa – khi tạm xong cho mình những cảm xúc đã được giải bày, trải lòng và những tâm tư lên trang giấy – chắc hẵn cũng như chị Mar. LLoan – chúng tôi cũng cảm nhận được phần nào đó sự nhẹ nhàng và thư thái trong tâm hồn… Cho dù gió mùa đông đã qua đi – cho dẩu thành phố vẫn mãi còn ở lại – cho dẫu người ở lại cứ mãi với những niềm tiếc thương, nhưng với cháu Maria KimNgân có lẽ cũng đang hưởng ngập tràn cho mình những tia nắng mới nơi chốn nghìn thu vĩnh hằng… Để rồi trong nụ cười thanh thản của cháu – cháu cũng còn có những lời nguyện xin cho những người đang phải còn ở lại. . .
Nguyễn Ngọc Hải ___________________________
Bàn thờ Cầu cho Linh hồn MARIA (Do NNH thiết lập trên hệ Corel...)
| |
|