Tổng số bài gửi : 96 Points : 270 Join date : 13/04/2011
Tiêu đề: Ta về trên chuyến tàu đêm. 16/9/2015, 8:09 am
Một thoáng miền trung…..
Ta về trên chuyến tàu đêm …
Có lẽ một khi đề cập đến về cho cá nhân của tâm hồn thi nữ KimVui – thì chợt nhiên cái hình ảnh miền trung lại thoáng chút ẩn hiện ra trong tâm trí… không hiểu sao đêm nay chợt dưng nhìn về cho một thi phẩm nhỏ nhoi của chị - lòng tôi lại rạo rực về cho một tháng ngày đã xa rồi – xa lắm rồi… và cứ mỗi lần về quê miền trung – hình như với con người của thi nữ KimVui lại trào dâng lên cho mình những nỗi cảm xúc khó tả - lời thơ ấy – và chính những tâm tư ấy được thể hiện trong từng câu chữ, từng vần thơ – đã làm cho rất nhiều người phải động lòng day dứt khi chợt nhớ về cho quê nhà một thoáng, và cho dẫu đây cũng đã tàn phai theo những tháng ngày…
" /> " />
Nếu nhớ lại – ngày 02/08/2015 vừa qua tại Hội quán CafeBar Rose ở Quận 10 Saigon, chúng tôi nhìn thấy thi phẩm: Nhớ Quê hương của thi sĩ Bông Đen…
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Ôi ta nhớ rừng vàng biển bạc Nhớ trại rừng gió mát vi vu Nhớ chiều thung lung sương mù Nhớ người năm ấy rừng thu lửa chiều
Lòng người mãi mặc dù xa cách Nhịp tim hồng bắt mạch tìm đường Nối vòng tay lớn yêu thương Tự tình dân tộc quê hương thưở nào (Nhớ Quê hương – Bông Đen – trong Tuyển thi tập: Tìm Lại Dấu Rêu…)
Thì hôm nay – có lẽ với chị thi nữ KimVui cũng như thế … trong chuyến tàu đêm nơi sân ga, hình như chị còn chút lãng đãng mây bay nào đó ??? để rồi trên một cung đường giữa hai thành phố Huế và Đà Nẵng, hình bóng con tàu vẫn còn chút ẩn hiện dưới chân đèo trước khi chui vào con đường hầm – trong bóng chiều hôm ấy – chị Kim Vui vẫn còn chút thời gian ít ỏi để nhận ra… Ôi cái đất miền trung ruột rà – cái mảnh đất đã biết bao nhiêu lần lưu dấu với thời gian – để cứ mỗi lần về thì chị lại phải có cho mình với những cảm xúc mới, những chân tình mới và có những giọt nước mắt mới cho mình và cho cuộc đời này… Một thi phẩm mà chúng tôi chưa được nhìn thấy tựa đề - hay đó chỉ là một chút nỗi lòng vô vạn bến bờ của chị khi đang ngồi trên một chuyến tàu – mà chuyến tàu đó đang đi dần vào cõi hoàng hôn ???
ta về trên chuyến tàu đêm ánh trăng soi bóng sáng thêm đường đèo hải vân mây phủ gió heo chập chùng sóng nước ven theo núi đồi lòng chùng trong nỗi chơi vơi nhớ người năm ấy xa vời chốn nay (Hải Vân )
" /> " />
Nếu một lần nào đó trong một nhạc phẩm của Trúc Phương với Tàu đêm năm cũ, hay với bản Chuyến tàu hoàng hôn của Minh Kỳ - Hoài Linh – thì hôm nay cùng với thi phẩm của chị KimVui cũng đã nói đến một con tàu và con tàu đó vẫn chập chùng sóng nước ven theo núi đồi….. Nếu một lần khi ngồi viết lên những dòng cảm xúc này để nhớ về cho chị thi nữ KimVui và nhớ về cho những chuyến tàu, thì “người con gái năm xưa ấy” bây giờ đã không biết trôi dạt về nơi đâu – có lẽ cái thưở tình thơ năm xưa ấy trên sân trường cũ – con người ấy đã chết lịm tự thưở nào ???
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Nếu ai đã từng nghe qua nhạc phẩm “Xin Trả tôi về”…. thưởng thức được những cảnh êm đềm trong bài nhạc và thấy được chân dung của một cảnh đồng quê thanh bình, thì có lẽ với người thi nữ KimVui của chúng ta chắc cũng như thế… một thoáng chút nào đó – tâm tư của chị chợt nhiên quay về với những ngày xa xưa ấy, những tháng ngày mà chỉ biết con diều no gió – đồng quê thơm thơm mùi mạ non – rồi đến mùi rơm tươi, có lẽ một lần trong đời chị KimVui cũng đã một đôi lần….
Hôm nay trên cái xứ ngàn voi Tháp Chùa vàng ấy, có lẽ chị cũng đã một đôi lần thấy được những cảnh đồng quê – với những cơn gió chiều như thế… Những cánh đồng trên quê hương ngàn Voi ấy – có lẽ chị cũng nhớ về cho những ngày trên mảnh đất miền trung đầy khô cằn và nắng cháy, nhưng cũng còn có được những dòng sông, những cơn gió chiều, những hình ảnh quê mùa chân chất như thế…. chắc một lần trên đất Thái – chị cũng đã thầm rơi lệ…. nhớ về cho những ngày tuổi thơ đã âm thầm qua đi trong đời….
Người trả tôi về với bến xưa Tối nay ngồi thức trắng đêm mưa Hỏi lòng vương vấn bao lâu nữa Tôi đã quên rồi hay vẫn chưa ?
" />
Quê nhà – có lẽ những ngày vui ngắn ngủi qua đi vội vã trên đất Thái, những ngày mà hình như gợi lại cho chị cảnh quê hương trong những ngày thơ kia – chị cũng nhớ về cho hình bóng của ai đó chăng???? Nếu bản nhạc “Xin trả tôi về” mà chính chị đã một lần nghe qua…. Hay cũng phải một lần với bản “Lưu bút ngày xanh” – thì những ngày trên cái xứ ngàn Voi ấy, có lẽ chị cũng còn nhớ về cho xứ Đà thành thương yêu ấy một vài giọt lệ suy tư nhỏ thầm, và cứ mãi tiếc nuối cho những tháng ngày qua đi sao mà vội nhanh quá… KimVui – người con của xứ Đà thành ngày xưa, một lần đi qua xứ chùa Tháp Vàng, bỗng những ngọn gió mùa khô thổi qua trên những cánh đồng, trên những dòng sông… có những con sông Mea Nam, hay những buổi chiều chị đi qua trên bờ sông ChaoPraya, và có thể lúc nào đó nhìn ra khung cửa sổ máy bay và nhìn lại cho dòng sông Mekong….. mà cứ ngỡ rằng – ôi con sông quê hiền hòa – mang nặng những phù sa… có thể phía bên trong khung cửa sổ nhỏ của chiếc phi cơ nào đó – chị nhớ về cho con sông Hàn giang hiền hòa, hay một lần nghĩ về con sông Hương êm đềm cứ mãi trôi mà mắt chị bỗng cay và rung rung những giọt sầu…. (Trích đoạn trong bài: Chút tạp ghi với Thi phẩm MỘNG TÀN của thi nữ KimVui – NNH)
Rồi cũng như vậy – hôm nay với chỉ là một tiểu thi phẩm một thoáng ngẫu hứng của thi nữ KimVui nhưng lại không có tựa đề - để rồi cứ làm mãi cho người đọc cứ phải còn vương lại nét sầu vương cho chính mình từ bao giờ….
ta về trên chuyến tàu đêm ánh trăng soi bóng sáng thêm đường đèo
" /> " />
Thì hôm nay – có lẽ với chị thi nữ KimVui cũng như thế … trong chuyến tàu đêm nơi sân ga, hình như chị còn chút lãng đãng mây bay nào đó ??? để rồi trên một cung đường giữa hai thành phố Huế và Đà Nẵng, hình bóng:
Hải Vân mây phủ gió heo chập chùng sóng nước ven theo núi đồi
Thì hôm nay – có lẽ với chị thi nữ KimVui cũng như thế … trong chuyến tàu đêm nơi sân ga, hình như chị còn chút lãng đãng mây bay nào đó nữa???
lòng chùng trong nỗi chơi vơi nhớ người năm ấy xa vời chốn nay
Còn hôm nay – sau khi cùng với chị Thanh Hương một lần tham dự buổi Ra mắt tập thi tuyển Tìm Lại Dấu Rêu của Hội Thi ca Saigon này, bất chợt chúng tôi nhìn thấy mấy vần thơ của thi nữ KimVui trên mạng cộng đồng Fb này – có lẽ chị cũng đã đánh thức chúng tôi tìm về dấu ấn cho một thoáng quê nhà năm xưa – cũng như những thi nhân và thi nữ trong những tập thơ đã phát hành vào sáng ngày 02/08/2015 tại Saigon… Còn chị KimVui thì lại cho phát hành những dòng tâm sự dưới chân đèo Lăng Cô của ngoại ô thành phố Huế trên một chuyến tàu…
Bấy nhiêu ấy thôi, chắc cũng đủ cho chúng ta một thoáng nhớ về quê nhà năm nào – mà chính nơi ấy đã thầm chôn kín bao nhiêu ký ức của một đời người… KimVui – người thi nữ trong những người thi sĩ miền trung ngọt ngào với chút tình quê hương, nhưng với chút tình cảm khơi lại với những tâm tư trắc ẩn như thế - có lẽ trên chuyến tàu đêm của chị - sẽ còn mang theo nhiều hành trang và những dòng tâm tư sầu muộn nhiều lắm, một khi mỗi lần cứ còn về trên mảnh đất quê nhà dấu ái….
NguyễnNgọcHải Một thoáng hồn nhớ về miền trung…
" /> " /> (NNH Và Thi nữ KimVui...)
Nguyen Ngoc Hai
Tổng số bài gửi : 96 Points : 270 Join date : 13/04/2011
Tiêu đề: Re: Ta về trên chuyến tàu đêm. 16/9/2015, 8:11 am