Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Mộng Cầm hỡi ! Thôi đừng thương tiếc cứ cho nhau mà thôi

Go down 
Tác giảThông điệp
Hoang Hai




Tổng số bài gửi : 13
Points : 37
Join date : 19/09/2017

Mộng Cầm hỡi ! Thôi đừng thương tiếc cứ cho nhau mà thôi  Empty
Bài gửiTiêu đề: Mộng Cầm hỡi ! Thôi đừng thương tiếc cứ cho nhau mà thôi    Mộng Cầm hỡi ! Thôi đừng thương tiếc cứ cho nhau mà thôi  Icon_minitime11/5/2018, 11:58 am

Bài Cảm nhận về cho hồn thơ - Thi nữ Mộng Cầm


Mộng Cầm hỡi ! Thôi đừng thương tiếc cứ cho nhau mà thôi !

Với chúng ta đừng bao giờ cứ nghĩ ngay đến một Mộng Cầm trong cuộc tình duyên với thi nhân Hàn Mạc Tử ngày xưa... Đây là một Mộng Cầm người miền tây sông nước – hiện đang sinh sống và lao động tại nước ngoài...

Có lẽ với cái tên Mộng Cầm và một cuộc đời thi ca của chị - đã cho chúng ta thấy được tâmhồn của chị qua rất nhiều thi phẩm mà chị đã đăng tải trên trang mạng xã hội... Có lẽ câu chuyện tình duyên của chị chắc hẵn cũng đã mở đầu cho một thiên tình sử đã đi qua trong đời chị với một chuỗi ngày dài thăm thẳm, lời thơ như những lời oán than và đậm nét trong chị những nỗi buồn cho một cuộc tình đã đi qua,có khi nào chính vì thế mà sự xuất ngoại của chị cứ mang theo những hoài niệm buồn lưu về bên phương trời ấy ??? 

  Mộng Cầm hỡi ! Thôi đừng thương tiếc cứ cho nhau mà thôi  <a href=Mộng Cầm hỡi ! Thôi đừng thương tiếc cứ cho nhau mà thôi  29513010" /> Mộng Cầm hỡi ! Thôi đừng thương tiếc cứ cho nhau mà thôi  <a href=Mộng Cầm hỡi ! Thôi đừng thương tiếc cứ cho nhau mà thôi  29543011" />
Nhà thơ nữ Mộng Cầm... 

Nếu trong câu chuyện tình ái của chị Mộng Cầm cũng như các nhà thơ, văn sĩ mà chúng tôi cũng đã thường gặp gỡ, cho dẫu chỉ là một chút thoáng qua trong một sự kiện nào đó trong đời mình; từ một buổi giao lưu thi ca, Ra mắt tác phẩm mới, hay là những lần hội ngộ Thi ca mọi miền đất nước được quy tụ tại mảnh đất phồn hoa Saigon này thì có lẽ các thi nhân và Nữ sĩ trong các Hội Nhóm thi ca lớn... đều có cho mình một cái nét duyên từ con người cho đến thi ca như thế - Với Mộng Cầm thì có lẽ chị chưa lần nào chị về lại quê  nhà để tham gia vào các buổi tiệc thơ ấy để có dịp tỏ bày – nhưng chị cũng đã đóng hóp rất nhiều thi phẩm của mình trên các Văn đàn lớn tại đây... 

Một khi đã là thi nhân hay một thi sĩ nào đó – và có khi ngay cả những nhà văn đương thời hôm nay, sẽ được phát xuất từ tư duy vô định của chính mình trong lĩnh vực nghệ thuật thi ca... thì có thể nói con người của chị Mộng Cầm cũng không nằm ngoài cái lý do đơn điệu ấy – đó là câu chuyện tình yêu, một câu chuyện của mổi con người đang sống và hưởng thụ cho mình một tình yêu của riêng mình... 
Nếu trong nhạc phẩm Hàn Mạc Tử mà chúng tôi đã nói ngay từ đầu... thì không phải chị Mộng Cầm của chúng ta ngày xưa với độ trăng tròn với chàng trai họ Hàn ấy... mà Mộng Cầm của chúng ta hôm nay chỉ là một kiếp người bình thường... có lẽ quanh đời chị buồn nhiều hơn vui một khi chúng ta được chiêm ngắm qua nhiều tác phẩm của chị đã đăng đàn, thì cũng biết được con người của chị nếu từ tác phẩm thi ca đầu tiên cho đến hôm nay – thì cũng chỉ là những nỗi buồn tuyệt vọng. . . Nếu qua thi phẩm “Chưa Say” của chị đã nói lên cho mình với nỗi chán chường trong cuộc sống thì từ “Chưa say” cho đến  bài họa “Say Tình” cũng đủ cho chúng ta thấy giống như người đại thi nhân họ Hàn đã từng say mèm với ánh trăng khuya vậy. . . Nhưng ở đây cái men chút Say Tình của chị Mộng Cầm mà chúng ta đã nghe chị nói:  Cầm bầu uống mãi vẫn chưa say- Đầu óc tâm tư lại nhớ hoài - Lý tuý tựa điên mà rất tỉnh - Lè nhè như dại chẳng quên ai ... Thì có lẽ cái Say của chị nó sẽ khác hẵn với cái Say men trăng của Thi nhân Hàn ngày xưa... với cái tên Mộng Cầm – người thiếu nữ ngày xưa đã quen với chàng thi nhân hàn Mạc Tử ở cái tuổi đôi mươi ngày ấy với người cố nhân cũ Mộng Cầm... thì ngày hôm nay chị Mộng Cầm của chúng ta ngày nay kg còn là những ánh trăng khuya nữa; không còn là hồn tôi bước đi trên hai hàng bạch lạp nữa, không còn là những tháng ngày trong Trại Ghềnh Ráng của ngày nào ... mà Mộng Cầm của chúng ta bây giờ đang sinh sống bên khung trời xa thẳm ấy... Nếu thi phẩm Chưa Say của chính chị ngày nào – thì bài họa Say Tình ngày đó... có lẽ sẽ cho chúng ta thấy được một nét son vàng trong mối tình ngày ấy của chị  mà chính chị đã để cho nó phải tuột mất khỏi tầm tay với... 

Ai nói là người đàn bà, phụ nữ không biết giữ gìn cái hạnh phúc của chính mình, ai nói là chị đã hững hờ với câu chuyện tình ngày xưa ấy – có lã đó chỉ là một chút ngộ nhận nào đó mà thôi – Nếu Say Tình – một thi phẩm của chị sau khi đáp lại bài thơ Chưa Say này – có lẽ độc giả khi xem – chắc cũng một lần cảm thông cho một người thiếu phụ  đa đoan trong tình yêu ấy là như thế nào ??? - Lè nhè như dại chẳng quên ai - Lào bào lép nhép ly cầm ấy - Lắp bắp uống hoài chữa cạn chai - Thêm chén rót tràn ta cứ uống . . . . Và có lẽ - thế mới biết được một con người qua những vần thơ – những tâm sự đang chất chứa đầy dẫy trong chị như thế nào ?


SAY TÌNH !...
Dốc cạn cho say chẳng thấy say
Say tình say rượu nhớ nhau hoài
Đêm trăng vắng vẻ lòng vương vấn
Gió mát quạnh hiu dạ nhớ ai 
Lủi thủi lẻ loi hình ẩn hiện
Âm thầm đơn độc chuột vờn chai
Hàng cây bóng ngã người sao hiểu
Chợt lệ hoen mi giọt mặn đầy !...

Về Đầu Trang Go down
 
Mộng Cầm hỡi ! Thôi đừng thương tiếc cứ cho nhau mà thôi
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Cười chút xíu thôi mà....
» ĐỪNG CÃI NHAU NHƯ THẾ - HÃY YÊU NHAU NHƯ THẾ
» Nói nhau nghe !!!
» Bữa Tiệc Trong Nhà Vệ Sinh
» Nguyễn Sơn – Cõi tình mộng ấy bay qua chốn nào

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: VĂN - THƠ :: Bạn Đọc Viết-
Chuyển đến