Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Còn nhớ chút nắng mùa Xuân.

Go down 
Tác giảThông điệp
Nguyen Ngoc Hai




Tổng số bài gửi : 96
Points : 270
Join date : 13/04/2011

Còn nhớ chút nắng mùa Xuân. Empty
Bài gửiTiêu đề: Còn nhớ chút nắng mùa Xuân.   Còn nhớ chút nắng mùa Xuân. Icon_minitime3/1/2015, 11:31 am

Có nhớ chút nắng mùa Xuân.... 

Thế là một mùa Xuân nữa lại trở về… nắng Xuân ấm áp trải nhẹ trong lòng của mỗi con người…
Ngồi đây hôm nay nhớ về cho những mùa Xuân đi qua trong đời. Thế mà mau quá, chóng qua để thấy bóng hòang hôn dần dà buông… 

Còn nhớ chút nắng mùa Xuân. CIMG2737Còn nhớ chút nắng mùa Xuân. Securedownload19-1

Tình Xuân ấm nồng
Bước nhẹ muôn nơi
Muôn hoa sắc thắm
Trải dài không thôi… 


Nhớ lại những mùa Xuân đã qua, mà lòng mình nghe rạo rực khôn nguôi và khó tả, chào đón những mùa Xuân trong pháo đỏ rượu hồng… lòng miên man nhớ về những mùa Xuân nào đã qua nhưng chưa dẫu tàn phai, nhớ về cho những tháng ngày còn mộng mị của một thời chưa tắt nắng. Thế đấy, vẫn còn những tiếng cười trong những khúc nhạc mê hồn và còn nhiều say đắm… Còn nghe rõ tiếng cười đầy ai oán và còn mãi khúc bi thương. 

Sầu lắng trong tôi, 
Và trong những ai đã mất đi một ký ức của một thưở xuân thì… 
Để mai kia, còn ngồi đây nhớ mãi 
Một chuỗi ngày còn đọng lại trong hồi tưởng
Trên những chuyến đò hay những con thuyền giấy – còn đi hoài đi mãi trên một dòng sông
Còn mãi những lá vàng trôi theo – khi người lữ khách còn nhìn lại như còn mãi một dấu ấn
Mộng mơ – một thoáng chưa phai tàn
Cho dẫu cuộc đời là thế - nhưng cứ mãi đong đầy những kỷ niệm
Làm sao quên !
Nhớ về cho tháng ngày
Khi còn áo trắng trên sân trường, sương chiều chưa phủ mờ
Còn mãi tưởng nhớ những ngày qua – những đong đầy
Thời gian vẫn còn mãi ru tình
…… 
Có còn đưa ta về với say đắm của những ngày thơ… ?


Còn nhớ chút nắng mùa Xuân. Anh-26-3 

Cho dẫu là ai – cho dẫu là những mối tình nồng muôn thưở, cho dẫu là những người bạn không cùng chung chí hướng, nhưng tôi vẫn còn một hoặc những lời chúc mừng… 

Chúc về cho một mùa Xuân
Với những chút tình ấm nồng
Tưởng như còn ngày thơ
Cứ miên man trong nỗi nhớ… 

Vọng nguyệt ca lòng ai đó
Ru mãi những khúc tình buồn
Cho đời luôn sắc thắm
Cứ ấm nồng chút Xuân xanh.



Những mùa Xuân qua đi trong nhiều nỗi nhớ… nhưng nỗi nhớ còn mãi vô vọng của những con người còn mãi đi tìm trong thời gian mờ ảo – tìm lại một chút gì của ngày xưa, cho dù có mây bay – gió thỏang – chút nắng ấm chưa phai nhòa… Những mối tình cứ mãi lẫn quẫn trong tôi như còn chút lặng thầm đâu đó để nhớ về cho tuổi thơ diệu kỳ… còn mãi bâng khuâng… 

Dẫu sao – cũng thầm cảm ơn những mùa Xuân đã qua, cảm ơn những chút nắng vàng, cảm ơn những tâm hồn của ngày xưa còn ngây ngô dại khờ, cảm ơn cả những khúc ru tình còn mãi chất chứa đong đầy những nhớ nhung, cảm ơn cả những giọt mưa xuân hồng trên những bờ vai, và cũng cảm ơn cả những mái tóc huyền còn rung rinh trong nắng – mùa Xuân qua đi nhưng chưa còn đọng lại trong mỗi ký ức của mỗi con người… Ru tình và còn mãi cứ đi hoang như của một thời hòang hôn chưa tắt hẵn… 

Lối cũ vẫn đi về - trên con phố nhỏ của ngày xưa - nay đã đi vào một cõi thâm u huyền ảo mà hình như đêm qua mơ dáng em đang ôm đàn dìu muôn tiếng ca… hay còn là những tình khúc không tên trong dấu mờ nhân thế, có phải thế không? Nhưng Con đường tình ta đi vẫn còn như quen thuộc như hôm nào chân ta bước đi dưới những giọt mưa thu mà còn mãi vương vấn sầu buồn như con thuyền không bến… Hoặc còn những lúc miên man trên những đồi hoa sim mà lòng biền biệt như tình anh lính chiến còn mãi lắng sầu trong lời kinh khổ… Một cõi của ngày xưa, một vết lăn trầm còn in mãi dấu chân địa đàng mà lòng mình cứ ngỡ như ngày xưa Hòang Thị… Phải thế không? Hay là mình vẫn còn nghe rõ Tiếng xưa để còn cùng nhau ngồi nhìn Tuyết rơi buồn và cũng còn để giọt sầu trên đỉnh mùa đông… Mùa Xuân yêu thương như vẫn còn mãi đong đầy kỷ niệm thời con gái – Ngày ấy như vẫn còn đọng lại mãi chút hồn ai trong một cõi đi về để thầm nhớ và xót thương cho trường cũ tình xưa mỗi khi hè về nhìn sân trường vắng lặng trong nỗi buồn hoa phượng và mãi còn nơi đâu với chín tháng quân trường… Lúc này chút lòng mình còn mãi nhớ ơn thầy cô để rồi hôm nay nhìn về với những kỷ niệm của mười năm tình cũ…mà lòng ai nghe nhiều nỗi xót xa cho những tình khúc da vàng được cất lên với một ngày mùa đông… mà xót xa cho những hồi tưởng khơi sầu của Biển nhớ hoặc còn mãi nhớ về cho một diễm xưa nào khi ta còn ngồi để ru em từng ngón xuân nồng trong mùa xuân nắng sớm mà ta cứ ngỡ là nắng thủy tinh, hay những dấu chân kỷ niệm nào mà hôm nay mình còn ngồi lại để nhớ thương về cho huyền thoại mẹ - người đã ra đi, đi mãi không về để chốn này nơi đây ta còn ôm mối hận Đồ Bàn bên những ngày xưa thân ái hay còn tìm về trên con đường lối về đất mẹ mà mãi nhớ về cho những chiều sương trắng miền quê ngoại… những dòng sông, những lũy tre đã vô cùng làm cho ta phải thổn thức để một mai giã từ vũ khí và ngồi đây còn nhớ về năm cụm núi quê hương… 

Còn nhớ chút nắng mùa Xuân. 10Thuphap Còn nhớ chút nắng mùa Xuân. 06Thuphap

Thế đấy – một thời của những con người của một thưở xuân thì nhưng chưa say nắng mùa xuân, còn mãi những tiếng cười… những nàng xuân đi qua và còn quay trở lại, tuổi trẻ ngày xưa đã mất hẵn dần dà cũng theo chút nắng ấm mùa xuân cứ mãi đi qua… đi qua và còn để lại trong mỗi con người đầy những tiếc nuối với lời vọng nguyệt lòng ai thầm thương thầm nhớ, mùa xuân đến rồi đi… quên cả những ánh trăng vàng của những mùa đông còn mang chút lạnh giá trong cõi lòng nhân thế… 

Cái lạnh của tình ai trong ánh nắng của mùa Xuân mới như ngày xưa nhưng tại sao ta chưa nghe chút ấm lòng của hôm nay; mùa đông đã qua đi lâu rồi nhưng cái se lạnh và những hạt mưa phùn cứ mãi thổi về… làm cho lòng người còn mãi những nhớ nhung trong thầm kín mà không nói nên lời, có phải đó là những sầu đông muộn màng, có phải đây là những tàn phai đong đưa còn lại của chút vấn vương của tuyết rơi… còn rơi mãi trên những cành sầu… 

Tình Xuân ấm nồng, ta cứ gọi mùa xuân trở về
Còn mãi đi hoang của những tháng ngày dĩ vãng
Trường xưa dấu yêu hình như ta còn mãi ngồi nơi đây – để nhớ
Như ngày xưa đêm cuối cùng ở sân trường nghe tiếng dế nỉ non… 
Cũng đêm ấy… 
Tiếng xe chạy ngoài đường Độc lập – hay thời gian đã ru hồn bay vào nơi đâu ?


Một mùa xuân, của những mùa xuân nữa lại về, nhưng mãi đâu đó ta như mê mãi rong chơi quên mất mùa xuân để còn cứ lang thang như những áng mây bay trong khúc tình ca bay vào gío ngàn, đời cứ thế vẫn lặng lẽ trôi, như khúc tình ca còn trong hạ trắng… Vẫn thế, còn mãi đi hoài, hay còn xin làm kiếp mây lang thang cứ ru hoài trên những cánh đồng xanh; khúc tình xưa đã nhạt nhòa, không hiểu còn mãi lời than ai oán – hôm nay chỉ còn ta với bóng hình ai trong những khúc tình nhớ, bây giờ rượu đã cạn chén ly bôi mà người xưa còn biền biệt phương nào… để lại hôm nay với ngôi mộ sầu ôm chiếc bóng nghìn thu… 

Mùa xuân ơi – ta nghe mùa xuân hát ở trong lòng, ta nghe mùa xuân vẫn mãi ru tình trên đầu ngọn sóng, ta nghe mùa xuân còn dưới hạt mưa bay còn vương trên phố nhỏ…

Anh về có đứng tựa hành lang
Nghe thoảng ai ca bài hiệu đoàn 
Nhớ hát tặng em bài HẠ TRẮNG 
Như lần tan học lớp liên hoan 

Anh về có gặp lại thầy xưa 
Nhớ gửi giùm em lời kính thưa 
Mái tóc bây giờ thầy đã bạc 
Tóc trò nay cũng bạc lưa thưa 

Cho em xin lại ngày thân ái 
Một thuở tung tăng áo trắng dài 
Xin được trở về làm con gái 
Giữa sân trường thả tóc tầm vai. 

(Những ngày thân ái – TranHoanTrinh)

Thầy cũng thế - vẫn còn mãi xin lại một kỷ niệm của ngày xưa để còn ngồi và nhớ - còn những ai đó cũng như thầy, như tôi đây, cũng còn ở lại để xin về những kỷ niệm của ngày xưa còn thân ái cũng để mà nhớ đấy thôi… những năm dài trôi đi, chừ ngồi đây còn còn nghe thoang thỏang mùi rơm rạ của quê nhà phố thị như TranVietHung mà nhớ về cho hình ảnh làng quê của LeLoc, NgDinhChuong, hay còn chút bâng khuâng như ThaiNgo và TuyetNhung… Cả những tâm hồn còn mãi đong đầy nỗi nhớ như QuocDung, ONX, KimQuy, KimPhuong, DieuChi, VyVy hoặc nhớ về cho thưở còn tình bạn đôi ta như MyThuong, KieuHanh, HoangThanh, LeThanh, NgoMinhVu… Tât cả vẫn là thế, vẫn còn trong nghìn trùng gió thoảng của ngàn mây trong nỗi nhớ của LeMinhMong, PhanMongHoai, hoặc của CaHat, hay TuLip, GiaHien…chút hồn thơ còn mãi lắng đọng của NguyenVanThien, HoMai, MienTinh, HonThy… một chút cảm xúc trầm buồn của TieuThu, HacGiay, NuSinh, TocTrang, NgoGai… có khi cả những LeMinhTam, BuiDieu, BuiMai, KimVanTien, VoQuocChinh… hay ngồi đây mà nhớ về cho ngày ấy đã trôi qua với những chén tình đời chưa say đắm của NguHanhSon, ViTieuBao, LyToet, Cụ Xỉn hay TranLaNet, DinhThuong… hoặc những tâm hồn hay tư lự như LeTanTri, NgVanSon, DuHa…vẫn thế và còn mãi những nhớ nhung… còn ai nữa – những con người đã đi qua trong đời với những mùa xuân trầm lắng đó mà quên đi một chút nắng của mùa đông… Tất cả cũng chỉ là thoáng mây bay rồi cũng trôi vào miền thiên cổ mà thôi….



Còn ai nữa nhỉ? – mùa xuân hôm nay ngồi lại và nhớ về cho những ngày xưa, trong những cuộc tình hình như ai đó vẫn còn sót lại trên chút tình đời của hôm nay đấy… chân thành xin lỗi nhé, một lời tạ lỗi với dòng sông có những con thuyền còn ngu ngơ cứ để sóng vỗ nhẹ vào mạn thuyền.

Còn nhớ chút nắng mùa Xuân. 4dc30d3588afb2fc0658199c3332522a-2
Cho dẫu đã tàn phai…. Khúc tình xưa - nay đã nhạt nhòa, giờ chỉ còn bóng hình ai…



Và cho dẫu bây chừ chỉ còn lại chỉ là hư vô mà thôi; tôi vẫn còn ngồi đây để nhớ lại… những mùa xuân lặng trôi qua đi trên những cuộc đời. 

Trong phần cuối của nỗi nhớ, người nữ sĩ đã buông rồi, thả hồn trôi đi rồi, khi ánh hiện tại chợt tỉnh trong cơn say với cuộc đời, người nữ sĩ V.Uyên nào đó ơi! Phải chi chị cứ cầm chặt nhớ nhung và kỷ niệm trong đôi tay mượt mà ấy và đừng để cho nó trôi đi thì hay biết dường nào, nhưng chị V.Uyên đã buông ra và mặc cho nó trôi đi tất cả, từ nỗi nhớ, nỗi xót xa, những quá khứ - dòng sông , con đò… chị đã buông xuôi rồi – tiếc quá đi mất. Phải chi chị cứ nắm chặt như thế, nắm chặt như lúc cơn say trong đời – để chị đan lại và giữ lại, để kỷ niệm ngày xưa không bao giờ mất đi được thì hay biết mấy – phải chi Kìa hiện tại bỗng giật mình thổn thức. Níu Sao Mai chết lịm ngón tay đan… như thế thì làm sao mà mất đi được, nhưng người con gái nữ sĩ nào đó đã buông xuôi tất cả, để cho gió ngàn và cơn mưa cuốn đi, thế là hết… để lại ngày xưa con đò và bến vắng, để lại hôm nay nơi phương trời xa thẳm nào mà còn lại nỗi nhớ thương, con đò ngày xưa còn dưới cây đa đang đợi người lữ khách phương nào, nhưng người đi và vẫn còn đi mãi không kịp quay về với hiện tại hôm nay, phải chi chị V.Uyên nào đó nếu đan tay lại rồi chết lịm thì chắc sẽ còn lại cho hôm nay những nỗi nhớ trong cuộc đời, phải chi nỗi nhớ ấy cứ hòa quyện trong những ngón tay đan thì kỷ niệm ngày xưa vẫn còn giữ mãi.
Phải chi… 


Thế thôi – nhưng đó là một trong những nỗi nhớ SaoMai của một người con gái một thời của ngày xưa… còn bây chừ cũng vẫn thế, còn ngồi đây cũng nhớ về cho một thưở… cũng là nỗi nhớ nhưng nỗi nhớ còn mãi hồn nhiên như thưở xuân xanh mà người con gái chưa bỏ cuộc chơi để theo ai… 

Thèm được sống hồn nhiên như thuở ấy 
Nắm tay nhau mình tựa lấy vai gầy 
Thầm thì những lời câu ân tình tự 
Tình với hình cũng như áng mây bay ... 

Anh bây giờ theo mây say tình mới 
Để em đây thờ thẩn kéo mây trôi 
Nhưng mây cứ bay nhanh hờ hững lặng 
Ngắm buồn nhìn, em gửi mộng về ai? 

(Hồn nhiên – LeMinhMong)

Hồn nhiên – vẫn còn mãi chút ngây thơ nào đó hôm nay còn đọng lại nơi đây giữa mùa xuân tưởng như còn bất tận với những nhớ thương đã đong đầy… vẫn biết cái thèm của người con gái MinhMong không cao sang, chỉ xin một chút “hồn nhiên như thưở ấy…” cái thơ ngây để nhớ mãi về một chút Tình với hình cũng như áng mây bay ... Mây bay - trong đó có gió ngàn không? Có còn để cho gió đưa trôi đi những chút muộn phiền không ? Chắc hẵn là không…. 

… Ngôi trường cũ của tôi, trong đó có bạn bè tuổi thơ tôi, đầy ắp màu vàng tươi của nắng, của rơm. Đẹp lắm mùa nắng của miền trung gió cát, gió từ sông biển mang mùi rơm rạ thơm khô nồng, mùi cá tôm ngai ngái bay về trường tôi, ngôi trường tôi cũng là một kiếp người đã cõng trên lưng biết bao số phận. Có một thời con gái rạng rỡ, mềm mại, mỏng manh in lại dấu nhớ trên gương mặt. Có một thời con trai tinh nghịch, hồn nhiên, yêu thương và lắm dỗi hờn – rơm thơm đọng tuổi xuân thì… 
(Rơm rạ đời người – Trần Vĩnh An.) 

Và – hôm nay tôi còn ngồi đây khi mùa xuân sang còn mãi nhớ về cho một chuỗi ngày dài vẫn còn mãi chút tình ca muôn thưở ấy… Chút tình ca của những con người cùng đi trên một con đường đầy lá rơi ấy… 

Cái còn lại sau chuỗi ngày đau đớn. 
Là cõi lòng thanh thản bình yên
Có sao đâu – sỏi đá vẫn cùng tôi
Lối đi cũ – không cùng anh song bước
Trái tim trôi hết lung linh ánh lửa
Như khi bên anh ngày tháng xưa êm đềm… 
(ThaiNgo)

Đúng – ngày tháng xưa êm đềm khi còn trong trang sách nhỏ, chừ đây ngồi lại giữa mùa xuân mới tất cả để còn nghe lòng mình còn rạo rực trong những nỗi nhớ miên man. Mùa Xuân ơi – ta nghe mùa xuân hát giữa mọi người như xua mùa đông vào cõi u ám nào… chút nắng mùa xuân – hôm nay như trải dài đi muôn phương, chan hòa cùng khắp lối, níu chặt tay trong tay để cùng cất lên khúc tình ca của chiều xuân còn êm ả… để ta còn đánh thức tầm xuân của hôm nay sẽ chan hòa khắp lối…Hình như với những ai đó đã có đầy những nắng xuân chan hòa, còn cầm tay nhau với những nụ cười thân thương – còn tôi hình như tôi chưa có mùa xuân trong tôi… nhưng vẫn còn chút tình xuân nào đó của hôm nay còn kịp quay về, để tôi còn ngồi đây nhìn lại một nụ hoa vàng như đang nở với tôi - một nụ duyên tình còn mãi chút nắng ấm… 

Còn nhớ chút nắng mùa Xuân. 200910223338_nl_705
NguyenNgocHai
Tưởng về một mùa Xuân còn trong nỗi nhớ… 

_________________________________

Một lần nữa – kính chúc cho những anh chị có tên trong bài (cũng như quý anh chị “nhà Mẹ” mà NNH không biết tên) một mùa Xuân mới đầy niềm tin yêu, an khang và nhiều hạnh phúc….
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Ngoc Hai




Tổng số bài gửi : 96
Points : 270
Join date : 13/04/2011

Còn nhớ chút nắng mùa Xuân. Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Còn nhớ chút nắng mùa Xuân.   Còn nhớ chút nắng mùa Xuân. Icon_minitime3/1/2015, 11:33 am

Kính mời quý Thầy cô cùng quý ace "nhà mẹ SaoMai" cùng thưởng thức: 

Nắng có còn Xuân
Trình bày - Quang Linh....



Về Đầu Trang Go down
 
Còn nhớ chút nắng mùa Xuân.
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» chút cảm nhận về bản tình ca: Gọi anh mùa Xuân.
» Nhớ về Cha - một chút ân tình...
» Khúc nhạc mùa Xuân
» Bài cảm nhận về cho Thi Tập: Khoảnh Khắc Mùa Xuân
» LoanLoan Saigon - Còn mãi nắng sân trường.

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: VĂN - THƠ :: Bạn Đọc Viết-
Chuyển đến